KHI MÌNH VỀ… - KHUẤT NGUYÊN - Cao Vũ Huy Miên
Nhà thơ TNXP Cao Vũ Huy Miên cũng có cảm hứng làm thơ như các nhà thơ khác. Thơ về các sinh hoạt thường ngày ở một đơn vị TNXP. Nhân sắp đến ngày Tết Đoan Ngọ, xin lần lượt giới thiệu hai bài thơ của ông, trong đó các bài Khuất Nguyên. NBT.
KHI MÌNH VỀ…
Khi mình về, nơi ấy mùa mưa.
Doanh trại bên bìa rừng.
Lau cao quá đầu, phất phơ trước gió.
Khi mình về đất còn chưa mở.
Trái nổ im lìm nằm dưới cỏ tranh.
Rừng chưa lành vết thương, qua những trận bom.
Để bây giờ vũng nước còn sót lại.
Ba viên đá quây tròn.
Nồi cơm mình lên khói.
Chiều vùng cao – sương kín lưng đồi.
Khi mình về nơi ấy tuổi hai mươi.
Trưa nao lòng, nằm nghe chiền chiện hót.
Thương bàn tay chưa rành tra cán cuốc.
Hết rộp phồng rồi thành những nốt chai.
Khi mình về.. ai cung như ai !
Lên vồng đất trồng mì,
như con rắn bò cong, rồi thẳng.
Đốn cây tre, - không biết đường rọc mắt.
Cắt bó tranh - chẳng biết cách cầm liềm.
Khi mình về thương những đồi sim.
Đồng đội nữ hái trái cài lên tóc.
Thương chiếc nón tai bèo đội lâu ngày đã bạc.
Thương chiếc áo màu cỏ úa sờn vai.
Thương đôi dép cao su, - đã mấy bận thay quai.
Thương chiếc ba lô đêm gối dầu nằm ngủ.
Thương những ngày gian khổ.
Để hiểu đời thanh niên xung phong.
Khi mình giã từ nơi ấy màu xanh.
Xanh suốt một cánh rừng lành lặn.
Hố bom xưa như chỉ là kỷ niệm.
Và nơi này còn – hơi ấm bàn chân.
03.1986
KHUẤT NGUYÊN
Một lòng yêu nước Sở,
dù ai hãm hại mình.
Chết còn chưa oan giãi.
Hận gì kẻ cầu sinh.
Học trò ai phản trắc.
Vẫn còn dạ Thuyền quyên.
Để ngàn năm sau nữa.
Còn nhớ mãi Khuất Nguyên.
Cao Vũ Huy Miên - Đoan ngọ , 1995
Hình ảnh sưu tầm từ kho tư liệu của LL.TNXP TP. Xin chân thành cám ơn các tác giả.
|