LỬA VẪN CHÁY, LỬA VẪN CHÁY - PHẠM TRƯỜNG PHỤC.
Nhà thơ Phạm Trường Phục, lão tướng TNXP (1952 - 2011) tên thật là Phạm Khiết (Chín Khiết). Ông từng là thành viên Ban biên tập báo Tuyến Đầu LL.TNXP, những năm 1980 - 90. Ông đã sáng tác nhiều thơ, trong số đó có bài đã được nhạc sĩ Quỳnh Hợp phổ nhạc. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bài thơ “LỬA VẪN CHÁY”. NBT.
Không thể nói gì khác hơn
Khi cái thuở ban đầu sôi nổi ấy
Cứ như là lửa dậy ở trong tim
Xin một phút lặng yên
Để nhớ lại một chặng đường đỏ bụi
Một dòng suối trong, một vùng đất mới
Bản tình ca đêm trăng
Rất nhiều bữa ăn độn với rau rừng
Thường là canh "toàn quốc"
Đốn gỗ, đào kinh, mình trần, chân đất
Vẫn vui, vẫn cười, vẫn đùa, vẫn hát,
Vẫn soạn nhạc, vẫn làm thơ.
Sáng chủ nhật không xem ciné
Suốt mùa khô không một ly trà đá
Tháng năm tất tả
Khai hoang, vỡ đất, dựng nhà
Vẫn nhiệt tình, vẫn hồ hởi, thiết tha
Mưa luồng, gió giật
Nắng táp, chai da
Vẫn ung dung thanh thản tấm lòng
Đất nước còn khó khăn
Cái nỗi riêng như bọt biển đầu ghềnh
Như sương sớm
Chúng mình đi và đến
Ở nhiều nơi, chưa trọn tuần trăng
Vẫn không quên mang theo cây đàn
Và, khoảng trời xôn xao mưa nắng
Đời như mũi tên nhắm thẳng
Diệu kỳ thay sức dẻo của đôi chân
Thanh niên xung phong cũng hành quân ra chốt, xuyên rừng
Cũng rung động trước một cành hoa đẹp
Xin một phút lặng yên
Nghe tim mình đập
Bồi hồi nhớ thương, âm thầm nghĩ ngợi
Đồng đội ta chưa có người yêu
Sao ôm trọn biên giới vào lòng như ôm người vợ trẻ!
Cuộc sống ấy vô cùng lặng lẽ
Như sao khuya, như hoa dại
Như mẹ trông con, như vợ ngóng chồng
Như người yêu nhớ người yêu
Thường im lặng mà bão giông
Vô cùng cao cả
Xin một phút lặng yên
Để nhớ, để quên những ngày tháng đó
Khoảng thời gian năm năm đứa bé sinh ra,
lớn lên
chưa đủ học i tờ
Alexây Tolxtoi chưa viết xong "Con đường đau khổ"
Thì làm sao gạn lọc hết dại khờ
Thì có nghĩa lý gì một xuất ciné, một ly cà phê đá
Mà bâng khuâng trước ngã ba đường
Mà so đo, tính toán thiệt hơn
Mà chùng bước trước dòng sông rộng
Hãy hát, hãy ca, hãy đùa, hãy sống
Hãy cười vui, hãy nhìn thẳng,
Chút giận, chút hờn, chút cay, chút đắng
Sẽ là mây trôi
Sẽ là bong bóng mưa chiều
Bởi tim mình lửa vẫn cháy tin yêu
Bởi tim mình lửa vẫn cháy không nguôi.
PHẠM TRƯỜNG PHỤC
Bài viết do Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình sưu tầm thêm trên internet. Xin chân thành cám ơn các tác giả.
|