Viết cho người đi cắt tranh - Khúc tình thơ cựu Thanh niên xung phong - Nam Thiên.
Cắt tranh là công việc quen thuộc của TNXP những năm 1976 – 80. Nhờ đó mới có vật liệu lợp nhà, làm láng trại, đóng quân ở vùng kinh tế mới, những nơi xa xôi; Làm doanh trại là việc làm đầu tiên của đơn vị đóng quân ở địa điểm mới. Chuyện lao động phổ thông, nhưng đối với nam nữ thanh niên thành phố không phải là đơn giản. Nay không còn trai trẻ, đã là cựu TNXP và nhớ lại chuyện xưa, nhớ rất nhiều thứ. Xin lần lượt giới thiệu hai bài thơ của Nam Thiên. NBT.
Viết cho người đi cắt tranh
Gặp nhau trên trảng đế (*)
Cỏ cắt nát lòng tay
Máu đỏ đã nói thay
Những gì tha thiết nhất
Những bó tranh chất cao
Nhớ gì chuyện riêng lẻ
Lớp tranh, dừng vách đế
ấm bao mùa mai sau
Mai ngày mẹ lên xã
Vuốt nhẹ cánh lá mềm
Chắc hiểu lòng con trẻ
Với đời tin yêu thêm
Chia tay trời dã trại
Người về lại công trường
Lời chào cân nhắc mãi
Gọi đâu là hậu phương ?
Nam Thiên - 13.01.1977. Bưng Bàn (Chơn Thành, Sông Bé)
Ghi Chú: (*) đế : tương tự lác, nhưng cạnh bén hơn.
Khúc tình thơ cựu Thanh niên xung phong
Lá ngày thường, hoa ngày hội
Là cựu thanh niên xung phong
Sắc áo xanh rừng
Tình yêu đồng đội
Chấp nhận gian lao
Làm nên nhân cách.
*
Tôi vẫn giữ chiếc ba lô
Chổ cần dăm ba bộ áo quần và vài cuốn sách
Là có thể lên đường
*
Tôi vẫn giữ chiếc khăn rằn
Sảm bụi rừng, quắt queo gió mặn
Quàng che gió lạnh đêm mưa.
*
Tôi vẫn giữ đôi dép râu
Chắt chiu hoài niệm.
Vẹt mòn đế gót đường xa.
*
Chổ có sắc áo là phôi pha
Chổ có tà áo là rách mục
Biết làm sao?
Thời gian lùa qua râu tóc
Cố giữ vẹn mình đừng sống khác những ngày xưa.
*
Lớp trẻ lớn lên
Vào đại học trước khi lên rừng, xuống biển
Được bảo hiểm niềm tin
Hạch toán đầu vào không tốn thời gian thử nghiệm.
Không phải nhìn thấy những mái nhà tranh cất lên rồi bỏ
Không đau những dòng kinh tiêu dẫn ngược mặn, phèn.
Đã bớt gặp rồi những người ăn trắng nói đen
Đường trải nhựa và tâm hồn trải thảm.
Tuổi hai mươi quả cảm
Tuổi hai mươi tự tin
Hành trang vào đời vẫn đẹp nắng xuân
Vẫn có những Thanh niên Xung phong rộn ràng ra tuyến trước
Vẫn sống như lá như hoa
giữa dòng đời xuôi ngược
Từ lúc ra quân đến xuất ngũ trở về
Và còn đó những người hai mươi bốn năm vẫn vòn câu thề
Dâng đất nước trọn mùa xanh ước vọng
*
Tôi nghe hương gió tháng Ba về đằm thắm
Gặp lại đồng đội mình
Quý nhau nhiều lắm
Thân nhau vô cùng
Dù cảnh đời riêng khác biệt vô chừng:
Viên chức, kỹ sư, xích lô, chạy chợ,
Nghe bốn chữ “TNXP” tự nhiên vồn vã
Choàng vai nhau thăm hỏi ngọn ngành.
*
Giữa đời thường, mình như lá, vẫn xanh
Tay bắt mặt mừng, hóa thành hoa ngày hội.
Giang tay hát giữa đất trời đổi mới
Giọt lệ thương hoen ướt khóe môi cười.
Năm 2000 gõ cửa tuổi năm mươi !
Nam Thiên - 07.03.2000.
Tài liệu do Ô. Ông văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình sưu tầm thêm trên Internet. Xin chân thành cám ơn các tác giả.
|