CHẲNG THỂ NÀO QUÊN - DẤU HỎI CỦA EM - Bùi Thị Trinh.
Xin trân trọng giới thiệu 2 bài thơ, trong đó đã nói về các TNXP xa xưa ở Nông trường Cao Su của vùng đất Trung Nguyên, xa xôi trên ĐakNông (nơi đây TNXP đã tham gia xây dựng vùng kinh tế mới). NBT.
CHẲNG THỂ NÀO QUÊN
Tặng Đặng Ngọc Triển
Chẳng tháng năm nào làm tôi quên đâu
Cái phút gặp anh nơi miền đất đỏ
Cơn gió ào qua, rừng nghiêng, lá đổ
Vách núi bao quanh cũng phải rung lòng
Anh là mặt trời hay là dòng sông ?
Mà nhuộm sáng cả rừng hoang, cả núi
Mà phập phồng, mà mênh mang tiếng gọi
Của đất nghìn năm không dấu chân người
Những nếp nhăn nằm trằn trọc bao đời
Nay có anh bỗng giãn ra tan biến
Anh là mùa xuân, là con én liệng
Dậy hơi thở nồng nàn miền Tây Nguyên
…Chẳng tháng năm nào tôi có thể quên
Dẫu núi rung và rừng nghiêng, lá đổ
Ơi chàng trai xung phong có trái tim lộng gió
Chẳng tháng năm nào làm tôi quên anh
Đaknông 22.2.1984
DẤU HỎI CỦA EM
Ai đội chiếc mũ tai bèo lên những hàng cây?
Để trưa nay em nghe lòng lắng câu thương nhớ
ở Tây nguyên, khi nhớ em gió không làm cây đổ
Mà sao nơi đây gió cứ nghiêng lòng ?
Em thương anh chốn núi cao chập chùng
Bốn mùa sương giăng, rét phủ
Phố Sài gòn quanh năm mặt trời đến ở
Sao anh cứ gửi lửa về cho em?
Cả lồng ngực trần bám nắng bao phen
Anh đã căng ra mĩm cười đón gió
Những cơn gió rừng như bầy ngựa dữ
Lồng lên, chồm qua lán nhà
Ở nơi rất gần nhớ nơi rất xa
Đi trong gió thoáng nghe lòng mình bão xoáy
Cơn rét nào đến trong em lạ vậy ?
Khi em đi giữa hàng cây đội mũ tai bèo
Và trên đầu
Mặt trời ngã bóng trông theo ...
BÙI THỊ TRINH - 5.1984
Tài liệu do Ô. Ông văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình sưu tầm thêm trên Internet. Xin chân thành cám ơn các tác giả.
|