HÁT VỚI ĐẤT - ĐỌC THƠ GIỮA HIỆN TRƯỜNG - Lê Minh Quốc.
(Giải nhất Kỷ niệm 10 năm thành lập Lực lượng TNXP (28.3.1976- 28.3.1986)
Hát với đất
Hồi tưởng
Chúng tôi đứng hát giữa trời
Hay đang nghe hát trăm lời trong veo
Bàn tay vỗ nhịp tình yêu
Xua tan đi những bọt bèo đắng cay
Chúng tôi không có thời trai
Sống chém mướn, chết quan tài nổi trôi
Buồn tênh đứng giữa chợ đời
Quả tim cạn máu trăm lời thở than
Sống làm con tốt qua sông
Khinh người rồi lại nghênh ngang khinh mình
Sá gì thân phận cùng đinh
Mưa ướt tóc, nắng cháy lưng phong trần
Đêm buồn đập ngực cười rân
Tan tành chén rượu sượng sần niềm tin
Cuộc đời bảy nổi ba chìm
Lang thang vô định biết tìm về đâu
Bàng hoàng khóc giữa chiêm bao
Tỉnh mới biết nước mắt trào đắng môi
Thói đời bạc bẽo như vôi
Đồng-tiền-mua-bán-tả-tơi-thân-Kiều
Biết về đâu giữa chợ chiều
Mười hai bến nước lọt vèo kẽ tay
Chúng tôi không có thời trai
Làm thân lính thú men say thịt người
Vầng trăng- giọt máu đỏ tươi
Đêm càn còn vọng tiếng cười khô ran
Lửa rừng đốt cháy bàng hoàng
Cười như sói giữa ngút ngàn trăng khuya
Vùi trong ma túy đam mê
Cố quên cái chết chạy về sau lưng
Hầm sâu ôm mặt rưng rưng
Pháo quân giải phóng điệp trùng bủa vây
Chúng tôi không có thời trai
Dăm chồng sách nát trắng tay giữa đời
Nghĩ mình như đóm sao rơi
Làm thơ thiền đứng cuối trời vô vi
Đắm mình trong tập cổ thi
Làm thân trí thức đi về vất vơ
Nửa đời gió cuốn bụi mờ
Ầm ầm xe Mỹ sững sờ tương lai
Chúng tôi không có thời trai
Đi trong kinh kệ lạc loài lênh đênh
Đâu nghe bè bạn hát lên
Lời ca tranh đấu vang rền thành đô
Chúng tôi sống dưới nhà mồ
Hắt hiu bóng tối đợi chờ chi đâu
Lánh đời trong tiếng kinh cầu
Chúng tôi đã sống nát nhầu quả tim
Hôm nay có được niềm tin
Chính từ trong đất tôi tìm lại tôi
Đất đai đầy ắp niềm vui
Đất đai gieo hạt ngọt bùi mai sau
Bàn thay đang nắm với nhau
Chúng tôi hát giữa trăng sao đa
ĐỌC THƠ GIỮA HIỆN TRƯỜNG
(Trích trong chùm thơ HÁT VỚI ĐẤT, Giải nhất Kỷ niệm 10 năm thành lập Lực lượng TNXP (28.3.1976- 28.3.1986)
Chiếc mũ tai bèo che nắng che mưa
Anh đọc giữa hiện trường những câu thơ khỏe mạnh
Nắng đỏ da như men say sóng sánh
Nốc cạn men đời trên đất mới hồi sinh
Anh làm thơ bằng sức sống của mình
Bàn tay chai sần vừa quen cuốc đất
Bàn tay đón mưa đầu mùa bay lất phất
Hạt nẩy mầm chồi biếc vạn niềm vui
Con kênh xanh đưa dòng nước chảy xuôi
Đưa câu thơ ngược lên vùng quê mới
Có tiếng gà vọng lên chấp chới
Đâu còn giật mình thảng thốt trong mơ
Âm điệu nào cũng da diết trong thơ
Đêm ngủ choàng tay đồng đội
Rất yên tĩnh nhìn qua bóng tối
Nhen mầm thơ gọi dậy bình minh
Anh đọc thơ sao nước mắt rưng rưng
Như nhủ thầm một niềm thông cảm
Thông cảm cho nhau tháng ngày ảm đạm
Những bọt bèo ngao ngán đã trôi qua
Thơ vọng tiếng cười ấm áp những miền quê
Vàng hoe sắc tranh lợp nhà Tổng đội
Con chim chích chòe vừa reo vừa đợi
Bỗng hót vang xao xuyến cụm mây trôi
Thơ của anh là thơ của chúng tôi
Chung một nghĩ suy nhìn về một hướng
Cách mạng về trao cho mình lý tưởng
Biết ơn con đường gian khổ đến bình minh
Biết ơn đất đai và những tứ thơ tình
Gợi dậy niềm tin đã một lần hóa đá
Cô bạn gái cười cũng đủ làm anh ửng hồng đôi má
Bỗng thẹn thùng như lúc mới biết yêu
Đứng giữa hiện trường ấm áp vỗ tay reo
Ôm choàng vai anh bài thơ vừa đọc dứt
Anh cười ha ha xóa muộn phiền cơ cực
Dưới mặt trời gương mặt hóa trẻ thơ
LÊ MINH QUỐC
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet và kho ảnh LLTNXP. Xin cám ơn các tác giả.
|