Bài không tên số 2 – Nam Thiên.
Khi nhà thơ cảm hứng làm thơ, Nam Thiên có thể như vậy. Sáng tác xong, không đặt tên cho bài thơ chăng ? NBT.
Mưa không muốn nhìn thấy máu em rơi
Đã rửa sạch suốt đêm qua, vết tích
Dấu hằn học trên mặt đường mốc thếch
Cơ, chú qua đường thờ thẩn đứng trông
Kế hoạch nhỏ mang tình yêu non sông
Em tiếc gì nắng trưa mưa xế
Mảnh sắt vụn trên góc đường hoen rổ
Qua tay em là ánh thép xanh trong
Bay với em khăn quàng đỏ, má hồng
Bay với em tương lai gần : đẹp đẻ
Mùa phượng đỏ rơi trong mưa
Khăn quàng đỏ lại bồng lên trong gió
Đi với nắng các em ghi vào vở
Bằng những dòng chữ thấm mồ hơi
Khi tiếng nổ vang bất chợt giữa trận cười
Các em vẫn còn nắm trong tay mảnh thép
Còn nắm chặt bàn tay đồng đội
Mắt còn nhìn lên bầu trời đang có áng mây qua
Khi em hiểu rằng màu trắng của tường vôi
của bông băng và mùi ê te nồng hắc
Em vẫn kể, vẫn cười.
Cùng với bạn giường bên trao thì thầm tiếng hát
Với gian nguy em vẫn như thường
nhắc tới mẹ cha ai ngờ em thất sắc
Anh thấy trong mắt em, ngày mai, nối tiếp
Biết má có còn phấn khởi cho đi ?
Em ghé tai tơi, giọng bé thầm thì
Sớm ra viện chúng em về công tác
Tơi muốn tìm trong cánh tay em, mảnh sắt
Đã làm máu em hồng thêm màu khăn
Mảnh sắt này là dấu chứng ngàn năm
Tội ác Mỹ còn cài trên mặt đất.
Giữa cơn mưa đầu ngày
Tôi ngồi im nghe lá rụng
Trên chập chùng những khối sắt lặng im
Tưởng còn nghe bước chân em
Đẩy những chiếc xe gom đầy mơ ước
Và con tàu THỐNG NHẤT
Mang những giọt máu này làm ý chí ra quân
Và thời gian và không gian giục giã
Như tiếng em ròn rả
Gọi đồng đội lên đường
Kế hoạch nhỏ này
Người còn lại gánh cho em
Để trong ngần những tiếng hát chim
Trên đường phố nơi em vừa ngả xuống
Tất cả tin yêu trong hồn tơi và lý tưởng
Đã trở thành sự thật
Đã trở thành đồng nhất
Với hạnh phúc, tình yêu.
Nam Thiên 11.6.77 (cho các em ở Quận Đòan 10)
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet và kho ảnh TNXP. Xin cám ơn các tác giả.
|