Đi Qua Năm Tháng - Nói Với Thời Gian - Đỗ Trung Quân.
Mười năm qua đi không lặng lẽ. Mười năm anh chạy nhảy không cùng. Mười năm ai xuống biển, lên rừng. Mới hiểu hết những sớm mai xuống phố. Xin trân trọng giới thiệu 2 bài thơ của Đỗ Trung Quân về năm tháng và thời gian. NBT.
Đi Qua Năm Tháng
Không phải tơ trời
Không phải nụ hồng
Không phải sương mai
Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức
Anh đã biết một điều mong manh nhất
là tình yêu
là tình yêu đấy em
Tình yêu - mới vừa buổi sáng nắng lên
Đã ào ạt cơn mưa chiều dữ dội
Em vừa tìm đến anh
Ta vừa ập vào nhau như cơn giông ập tới
Đã như sóng xô bờ
Sóng lại ngược ra khơi
Không phải đâu em
Không phải tơ trời
Không phải mây hoàng hôn
Chợt-hồng-chợt-tím
Ta cầm tình yêu như đứa trẻ con cầm chiếc cốc pha lê
Khẻ vụng dại là thế thôi ... tan biến ...
Nên anh cầu mong không phải bây giờ
Mà khi tóc đã hoa râm
Khi mái đầu đã bạc
Khi đã đi qua mọi giông-bão-biển-bờ
Còn thấy tựa bên vai mình
Một tình yêu không thất lạc.
Nói Với Thời Gian
Mười năm qua đi không lặng lẽ
Mười năm anh chạy nhảy không cùng
Mười năm ai xuống biển, lên rừng
Mới hiểu hết những sớm mai xuống phố
Mười năm anh ngồi lục trong trí nhớ
Gương mặt cũ bạn bè …
Ai lớn lên vạm vỡ
Ai cuộc đời mờ dấu ngựa xe …
Mười năm anh đối đầu cùng gian khổ
Mười năm anh so kiếm với chính mình
Để sáng nay anh mở tung ô cửa
Gặp trên đầu rực rỡ một bình minh.
Có kẻ ra đi tưởng sau mười năm
phố sẽ không còn là phố nữa
Đường sẽ đìu hiu
Cây lá hoang tàn
Cổng nhà anh sau mười năm rộng cửa
Hoa cúc ngoài sân – hoa cúc vẫn vàng.
Có kẻ ra đi tưởng sau mười năm
công viên sẽ không còn là công viên nữa.
Cỏ sẽ thôi xanh,
Ghế đá rêu mờ …
Anh đạp xe một nghìn ngày xuống phố
Chiều công viên áo lụa vẫn thành thơ …
Có kẻ ra đi khép cái nhìn mình lại
Để hình dung một quê hương rách nát, gầy còm
Đôi mắt nhắm làm sao thấy nắng
Khoảng trời mười năm vẫn mượt lá me non …
Mười năm …
Anh chạy đến mệt nhoài chưa ra khỏi vòng tay bè bạn.
Ôi bạn bè nhiều như núi như sông
Mười năm anh mở tâm hồn hít thở
Vẫn khát khao cỏ nội hương đồng.
Mười năm …
Anh cởi áo
Gọi nắng lên da mình
Sau những ngày bỏng nát
Hồng hào, khỏe mạnh một trái tim.
Mười năm như thế đó
Phố không mờ dấu rêu
Đường không vàng bóng lá
Đời không úa nắng xiêu
Ai đếm được bao chuyến xe đám cưới
Mười năm hoa trái của tình yêu…
Đỗ Trung Quân
Mời xem thêm các bài thơ cùng tác giả:
Những bông hoa trên tuyến lữa - Đỗ Trung Quân (2017-05-04)
SINH NHẬT CỦA RỪNG - Chuyện Lòng Hồ - ĐỖ TRUNG QUÂN. (2017-05-08)
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ kho ảnh TNXP. Xin cám ơn các tác giả.
|