CHIỀU ĐÓN BẠN MỚI VỀ DUYÊN HẢI - MẶN MÒI NHỮNG Ô CÁT MÙA XUÂN - Nguyễn Thái Dương.
Khoảng năm 1980 – 90, LLTNXP.TPHCM có 3 đơn vị tên là Nộng trường TN Duyên Hải, Nông trường Dừa Đổ Hòa và Lâm trường Lý Nhơn cùng ở trên một Huyện Duyên Hải TP.HCM (hiện nay đã đổi tên lại là Huyện Cần Giờ). Xin giới thiệu 2 bài thơ đã được đăng trên Báo Tuyến Đầu TNXP xa xưa. NBT.
CHIỀU ĐÓN BẠN MỚI VỀ DUYÊN HẢI
Vẫn ấm trà xanh nghi ngút khói
Chuyền nhau uống dưới rặng tràm xanh
“Tống cựu nghênh tân” thành thông lệ
Cầm ly, giây phút hóa thân tình
Bạn cũ đi rồi bạn mới đến
Khề khà, cũng chuyện đất trời thôi
Cả đời, nay mới về với biển
Sóng thì cứ vỗ, thuyền cứ xuôi
Cây tràm, cây đước xanh là vậy
Con tôm, con cá quẫy đuôi hoài
Ở đây, lúa chỉ một mùa cấy
Hằng năm mặn ngọt, nước chia hai
Ngôi trường mới dựng ven hồ cá
Đẹp lắm giữa chiều sắc ráng in
Bạn mới về nên còn ngại quá
Chỉ biết cười suông, chả biết khen !
Dắt bạn vào thăm nhà tập thể
Bạn nhìn, ừ, cũng chỉ nhìn chăm
Đơn sơ mái lá che, nghèo thế
Khập khiểng giường kê với ghế bàn
Bữa cơm đạm bạc đầu tiên ấy
Như chuyện “râu tôm nấu ruột bầu”
Lắc đầu rồi gật, thường là vậy
Ngọt bùi cay đắng, sớt san nhau
Nào, uống nữa đi, đồng nghiệp mới
Chung trà đang bốc khói tình thâm
Trước lạ sau quen mà, cứ nói
Rồi ra đất khách cũng quê mình
Uống rồi ta hát vang trời đất
Bài ca “Người giáo viên nhân dân…”
Bạn thêm ba chữ “…miền hải đảo”
Sóng chồm vô mé biển, hòa âm…
Duyên Hải 1983
MẶN MÒI NHỮNG Ô CÁT MÙA XUÂN
Ngủ vùi dưới chân chúng tôi
Bao năm rồi, chưa trở mình một phút
Những ô cát đợi chờ giờ đánh thức
Ơi ! những ô cát yêu thương !
Nằm bạt ngàn trên nẻo đất Lý Nhơn
Nằm hoang hóa bên kia Vàm Lý Thuận
Những ô cát chờ mũi khoan cần mẫn
Của chúng tôi – người Thanh niên Xung phong
Mũi khoan chọc sâu, ruột đất hẳn đau lòng ?
Riêng o cát cựa mình thức giấc
Nghìn hecta sắp mở ra từng hạt
Con mắt cát mặn mà những tia sáng bình minh
Những ô cát ven sông rồi sẽ trắng tinh
(Chứ không vàng như mịn màng biển cát)
Cái màu trắng hiên lên từ những săn-ti-mét
lớp hữu cơ thô tháp
Hiện lên từ trái tim ngời đỏ chúng tôi làm
Mai này không xa, gạn, lọc, giần, sàng…
(như đời người Thanh niên Xung phong vậy)
Hạt cát quý vô vàn thương mến ấy
Sẽ trở thành hạt muối tinh khôi
Mười năm, đi đánh thưc rừng cho gỗ quý sinh sôi
Giờ, về sông, đánh thức từng hạt cát
Trận mới đây rồi (đâu còn thời bao cấp !)
Hạt cát nên hình góp sức tạo mùa xuân…
Nguyễn Thái Dương Lý Nhơn – 1985
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet. Xin cám ơn các tác giả.
|