VỀ MÙA XOÀI MẸ THÍCH - CƠI TRẦU CỦA MẸ - ĐIỀU MUỐN NOI VỚI MẸ - Thanh Nguyên.
Lòng tương của Mẹ ngọt mềm. Nằm trong tay Mẹ, xin trọn một thời thơ bé. Xin trân trọng giới thiệu 3 bài thơ về Mẹ của tác giả Thanh Nguyên. NBT.
VỀ MÙA XOÀI MẸ THÍCH
Quả xoài xưa mẹ thích
cứ gợi mãi trong con
cái hương thơm chín nức
cái quả bé tròn tròn
Khi cây xoài trước ngõ
lấp ló trái vàng hoe
đủ nhắc cho con nhớ
mùa hạ đã gần về
Cầm quả xoài của mẹ
cầm quả mùa trên tay
cắn miếng xoài ngọt lịm
vị đầu lưỡi thơm hoài
Vô tình hay hữu ý
xoài mang hình quả tim
Riêng con thì con nghĩ
đấy – lòng Mẹ ngọt mềm
Tóc xỏa rồi tóc búi
một đời Mẹ chắt chiu
xoài non rồi chín tới
quả lủng lẳng cành treo
Nghe hương xoài bay theo
từng bước chân của Mẹ
thơm lựng vào lời kể
những câu chuyện đời xưa
Ngỡ hạt mưa đầu mùa
là hột xoài trong suốt
nhìn vỏ xoài Mẹ gọt
con gọi : cánh hoàng lan…
Ngỡ như cả mùa vàng
nằm trong bàn tay Mẹ
Trọn một thời thơ bé
ướp lẫn với hương xoài
Nhưng rồi có một ngày
trái xoài già rụng cuống…
Tháng hạ không đến sớm
đủ cho quả xoài vàng
tháng hạ không đến muộn
đủ nhắc con mùa sang
Ngào ngạt khắp không gian
hương xoài xưa Mẹ thích
1978
CƠI TRẦU CỦA MẸ
Mẹ ngồi têm một lá trầu
phết màu vôi bạc lên màu trầu tươi
Cau tròn nửa quả bổ đôi
bàn tay Mẹ uốn nhẹ xuôi cuống trầu
trầu xanh một miếng mở đầu
nên câu chuyện Mẹ ngọt ngào yêu thương
Chuyện làng nước, chuyện quê hương
chuyện kháng Pháp, chuyện nối đường giao liên …
bao nhiêu kỷ niệm khó quên
Mẹ đem trang trải cả trên cơi trầu
nên dù chuyện cũ đã lâu
mà con nghe vẫn mới màu trầu non
1978
Điều muốn nói với mẹ
Ví dụ mai con không còn
Ví dụ mai con ngã xuống
Bữa cơm canh Mẹ chờ không còn nghi ngút nóng
Kim đồng hồ như trôi chậm hơn mọi hôm
Ví dụ người gõ cửa không phải là con
Mà là một đồng đội mắt không dám nhìn thẳng Mẹ
Dĩ nhiên bạn ấy còn rất trẻ
Trẻ như con ...
Con biết đôi vai Mẹ sẽ khẻ rung
Bàn tay Mẹ bóp nhừ nắm cửa
Trái tim Mẹ như một quầng lửa đỏ
cháy bùng lên khóe mắt già nua ...
Nhưng Mẹ ơi,
Xin hãy xem như thêm một lần tiễn đưa
Sự tiễn đưa bình thường của những bà mẹ sống giữa thời vệ quốc
Sinh ra những đứa con ham đánh giặc
Như thuở nhỏ ham nghe chuyện đời xưa
Những đứa con biết làm thơ từ tiếng Mẹ ầu ơ
Những đứa con dù lớn đến đâu vẫn vừa vòng ôm của Mẹ
Xin Mẹ xem như kỳ phép này con về trễ
Xin mời bạn con ngồi vào bàn cơm
Xin xem như thời gian vẫn gõ nhịp bình thường
Vì sự thật là như thế
Mẹ đừng trách đồng đội con, Mẹ nhé
Dù bạn ấy mang đến tin buồn
Vì ở chiến trường
Chúng con đã nhường nhau cái sống và giành nhau cái chết
Giữa mặt trận ngày đêm ác liệt
Ai lại không có thể hy sinh
Sự hy sinh trở nên thường tình
Để đánh giặc và thắng giặc
Xin Mẹ khóc vừa đủ khóc
Buồn vừa đủ buồn
Và với tấm lòng thương hoài không hết tình thương
Mẹ hãy gọi là "con" những người con từng gọi là "đồng đội"
Chính ở trong tiếng gọi,
Con vẫn còn bên Mẹ muôn đời
Khi thiết tha yêu cuộc sống, con người
Sự mất mát riêng tư đâu phải là tất cả
Mỗi người trích ra một phần hơi thở
Để góp vào sự sống của quê hương.
Thanh Nguyên 1978
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet. Xin cám ơn các tác giả.
|