ANH VÀ EM - BẾP LỬA VÀ TÌNH YÊU CỦA NHỮNG NGƯỜI XA PHỐ LÊN RỪNG - Thanh Nguyên.
Nhà thơ Thanh Nguyên tên thật là Lê Thị Thanh Nguyên, sinh năm 1959 tại An Giang đã từng là công nhân sơn mài và công tác tại Nhà văn hoá quận 3. Bà làm thơ từ thuở còn là nữ sinh trung học Gia Long. Xin trân trọng giới thiệu 2 bài thơ của tác giả Thanh Nguyên. NBT.
ANH VÀ EM
Vài ngàn năm trước anh là núi
sừng sững cho mây có chỗ nằm
Thuở hoa dại nở chưa người hái
anh làm chim chóc ghé về thăm
Anh không hùng vĩ bằng đại thụ
mà áo xanh hơn cỏ bạt ngàn
Em không huyền hoặc như uyển mộng
sáng bùng nhánh củi đốt khai hoang
Hai ta trụ ở đời chân chất
hậu kiếp tiền căn trả lại trời
yêu nhau thành khẩn hơn thệ ước
thơm ngát đêm mùi hoa, quả rơi…
1991
BẾP LỬA VÀ TÌNH YÊU CỦA NHỮNG NGƯỜI XA PHỐ LÊN RỪNG.
Khi diêm quẹt hôn bó cỏ tranh
Nụ hôn bốc thành ngọn lửa
Giữa đồng trống mà, lạ lùng cơn gió
Không dập tắt ngọn lửa mà thổi bùng lên
Mình gõ vào bóng tối của đêm
Bằng ánh mắt trong veo tựa bầu trời buổi sáng
Những ánh mắt nhìn nhau như dán
Nhờ bếp lửa nói dùm câu nói muốn trao
Xa phố lên rừng đâu đã bao lâu
Cọng tranh lợp nhà chưa héo
Giếng tuy sâu nhưng gàu nước em chưa lần nhờ anh kéo
vậy mà mình thương nhau !
Bầu trời đêm nào cũng đầy sao
em mãi gặp hai vì sao lạ
hai vì sao luôn làm em mắc cỡ,
luôn làm em cúi đầu.
Giấc ngủ ở rừng dễ gặp chiêm bao
bởi giấc ngủ được sưởi bằng bếp lửa
mặc cho gió bốn bề trăn trở
giọt mồ hôi ban ngày tan mát rượi trong đêm.
Và cái điều anh muốn nói cùng em
bên bếp lửa đã nghe rất rõ
dù trái tim anh mới thì thầm nho nhỏ
tình yêu chẳng cần khách sáo đôi môi
Anh cứ gọi em qua bếp lửa cời
xì xèo mà ấm áp
Mình thương nhau khi mình thương đất
nên đâm thật thà như những nông dân
Hễ lỡ thương là hết dạ hết lòng
Nhưng phải đợi đến mùa lúa chín
Vòm trời lung linh muôn nghìn ánh nến
Vẫn không sáng bằng bếp lửa rừng đêm
Có ai đó gọi đây là làng thanh niên
bởi chúng mình còn rất trẻ
Và ở đây những người yêu nhau thường e lệ
Không biết nói gì nên nhóm lửa nhìn nhau
Ngọn lửa bén vào cái nhìn ở một chỗ rất sâu
nói lời nhắn nhủ đang xôn xao : mùa tới…
Chiếc diêm quẹt hôn bó cỏ tranh rất vội
để lại bếp lửa này cháy mãi đến mùa sau.
Thanh Nguyên - Dương Minh Châu
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet. Xin cám ơn các tác giả.
|