VỚI TRĂNG NGOẠI THÀNH - LỜI RU CON CỦA NGƯỜI THANH NIÊN XUNG PHONG - Nguyễn Thái Dương.
Nhà thơ Nguyễn Thái Dươngquê ở Đập Đá, An Nhơn, Bình Định. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh, ông đi dạy học, rồi chuyển sang làm báo. Ông từng là Trưởng ban Văn học - xuất bản báo Mực Tím, Khăn Quàng Đỏ, Rùa Vàng, Nhi Đồng Thành phố Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
VỚI TRĂNG NGOẠI THÀNH
Ngồi đây cùng bạn giữa sông
Sau giờ công tác Tam Đông trở về
Tháng năm còn lại bốn bề
Vết thương lành, lúc nghĩ về, còn đau
Chúng tôi đi vá đời nhau
Giữa mùa đất nước nở màu sạch trong
Và em giặt áo bên sông
Hồn nhiên một tiếng tơ lòng trên môi
“…Anh đi ngày ấy lâu rồi
Xóm làng trai gái vẫn ngời chờ mong”
Bạn bè ngồi xúm quanh sông
Câu ca muôn thuở ấm lòng quá thôi
Khuya no trăng sáng giữa trời
Dòng sông cũng hát lên lời thiết tha
Đồng bên lúa đứng reo ca
Trăng nằm ẩn đọt tre xa, mỉm cười
Chúng tôi ngồi giữa đất trời
Thở ra hơi thở ngọt đời thanh niên
Hốc Môn - tháng 02.1979
LỜI RU CON CỦA NGƯỜI THANH NIÊN XUNG PHONG .
Lời ru của mẹ hằng đêm
Ngọt đôi mắt, con êm đềm ngủ say
Tối nay, mẹ bận chấm bài
Nào, ngoan nhé, bố ru thay : “Ví dầu…”
“ Ví dầu, ví dầu, ví dầu…”
Bao nhiêu cái ý trong đầu chẳng ra
Bố đành ru khẻ thôi mà
À ơi, rồi lại ơi à – ngủ ngoan,
Mẹ là cô giáo dịu dàng
Lúc ru con cũng như đang giảng bài
Với học trò , ngọt đôi tai
Với con trẻ, ngọt cả hai mắt hiền
Bố thì tất bật liên miên
Bàn tay – chiếc cuốc, chiếc leng chẳng rời
Bố quen đánh thức mất rồi
Làm sao ru được thành lời thành câu !
Khi rừng thẳm, lúc sông sâu
Khi non cao, lúc nhịp cầu chông chênh
Bố đi gõ cửa mọi miền
Gọi từng tấc đất đang im lìm nằm
Gọi dòng kênh hãy về thăm
Cánh đồng khô quánh lặng thầm đợi mong
Gọi xanh lá, gọi biếc rừng
Với con người, bố gọi hồng trái tim
Bàn tay của mẹ đêm đêm
Dịu dàng nâng giấc êm đềm con say
Đêm này, bố phải ru thay
Sợ con đau bởi chai tay của mình
Thôi thì con hãy nằm im
Dẫu không ngủ, cứ lim dim, được rồi
Hiểu dùm bố nhé, con ơi
Quen đánh thức, bố vụng lời hát ru.
Nguyễn Thái Dương TP. Hồ Chí Minh , 01.1984
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ internet. Xin cám ơn các tác giả.
|