NÓI NHỎ VỚI EM - MÙA HẠ NÀY ANH NÓI - Phạm Trường Phục.
Cuối năm 1979, sau khi biên giới Tây Nam tạm ổn, toàn bộ TNXP tham gia chiến dịch phục vụ chiến đấu, được rút về và tập kết tại Nhị Xuân (Hốc Môn). Nơi đây có những dự án lớn làm Công – Nông trường và làng TNXP. Bên cạnh việc được giải quyết chính sách, chế độ, đời sống tập thể TNXP khá dần lên với bao nhiêu mơ ước về tương lai sự nghiệp và tình yêu đôi lứa. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc hai bài thơ của Phạm Trường Phục. NBT.
NÓI NHỎ VỚI EM
Anh dẫu quen ăn nhanh nói bạo
Đứng trước em lớn tiếng không đành
Nên nén tật dành riêng năm phút
Nói với em những tiếng thì thầm.
Phút thứ nhất anh nói về mình
Tính vị kỷ con người ai chẳng có
Em thông cảm cho anh và coi như lời tựa
Cuốn tiểu thuyết dài mà nhân vật chính là anh
Phút thứ hai xin dành cho em
Nhớ dùm anh gã thư sinh năm ấy
Cứ đi lại đi qua ngoài cửa sổ
Căn phòng của em chẳng biết để làm gì !
Phút thứ ba để riêng mây trời
Bay lững thững trong chiều tháng nắng
Con kinh đào bỗng dưng xao động
Mây tan đi còn lại tiếng ai cười
Phút thứ tư dành cho cuộc đời
Nói tiếng nói bao dung và rộng lượng
Tuổi trẻ chúng mình như mạch nước ngầm tắt nghẽn
Bỗng tung trào khi nắng tháng Ba soi
Phút thứ năm để sơ kết, em ơi
Chặng đường ta qua ba ngàn ngày rồi đấy
Kể lể làm chi những bộn bề vụng dại
Bởi tin yêu vẫn thắp sáng đời mình.
Hết một đời vẫn sức-trẻ-mùa-xuân.
Tháng 2 năm 1984
MÙA HẠ NÀY ANH NÓI
Anh về Nhị Xuân, anh về với em,
Mùa hạ nồng căng bắp thịt,
Mặt trời mọc trên lưng,
Ruộng mía, rừng cây lừng tiếng chim.
Mía chở về lò đường,
Xe reo ầm ĩ,
Bụi đỏ tung nắng vàng,
Tràm rũ lá đội chiều êm ả.
Như thác đổ, như triều dâng bãi cuộn,
Những tháng năm dữ dội qua đi.
Tiếng vọng sao xa lắc !
Còn đây trong đôi mắt em
Đôi mắt mở to trình bày sáng tỏ
Những buồn vui những được mất mười năm
Lửa và bóng đen, thất vọng lẫn yêu tin,
Ôi cuộc sống vẫn thường không dễ dãi.
Anh đi bên em,
Kinh ăm ắp màu xanh của tuổi.
Muốn nói cùng em đôi lời dâu bể,
Sợ trở thành vô duyên.
Anh đắm mình trong tiếng gió và tiếng sóng,
Gió nhẹ lắm và sóng nhẹ lắm !
Sao âm thanh xoáy động tim người,
Đi bên nhau rồi đất nước sẽ sinh sôi.
Anh đi bên em, giờ con nước lên.
Sao ngôn ngữ bỗng trở thành… vô lý,
Bỗng dưng thành bức vách cách hai ta
Chiều mơn man như muốn xóa nhòa
Những tiếng động lẽ loi và lạc lõng
Ta đi bên nhau im lặng
Lòng trong lòng … hát ca !
Phạm Trường Phục 03.1987
Bài viết do Ô. Ông Văn Chiến và Nguyễn Giáo Hóa cung cấp. Hình ảnh sưu tầm từ kho ảnh TNXP. Xin cám ơn các tác giả.
|