Trang chủ | Thông tin chung | 4C Thành Đoàn | Liên đội CĐ 6 | Liên đội 303 BG |
       Giới thiệu  
       Thông tin  
       Lịch sử đơn vị  
       Phong Trào Viết Văn  
       Văn hóa - Nghệ thuật  
       Liên lạc - Góp ý  

TRUYỆN NGẮN: CHA RỪNG VÀ MẸ ĐẤT - TRẦN VIỆT SƠN.

Tác giả đi TNXP năm 1975, thuộc đại đội 1 (đại đội TNXP đầu tiên của TP.HCM (sau ngày 30/4/75)). Có thể nói, lúc đó anh còn khá trẻ, còn lạ lẫm với cuộc sống tập thể trong quân ngủ. Nhiệm vụ và địa điểm đóng quân của đại đội 1 được giao là lên đường khai hoang phục hóa, sản xuất cây lương thực ở Bà Tô – rừng Xuyên Mộc, Bà Rịa (C1 và C2 áo xanh). Nhân một lần về lại nơi đóng quân năm 1975, đã cảm xúc và sáng tác. Xin giới thiệu truyện “CHA RỪNG VÀ MẸ ĐẤT” của tác giả Trần Việt Sơn. NBT.  

      Chiếc xe 50 chỗ từ từ dừng lại bên 1 cánh rừng cao su vào 1 buổi sáng tháng 3, đoàn người xuống xe trong bộ đồng phục TNXP vui cười hớn hở. Tất cả tóc đã pha sương, có người đã bạc trắng, chân thì run run nhưng ai cũng phấn khởi vì được trở về vùng đất yêu thương. Nơi đây, hơn 40 năm trước, họ, những thanh niên trai gái tràn đầy nhựa sống, đã tình nguyện đến để hồi sinh vùng đất hoang hóa này. Trong ký ức của họ, những kỷ niệm vui buồn chợt ùa về, đã có giọt nước mắt rơi, đã có tiếng sụt sùi. Chợt họ nghe trong gió tiếng thì thào như có ai đó đang trò chuyện…

      “Ông rừng ơi, chúng nó trở về rồi kìa, ông khua lá cho chúng biết đi nào”. “Thế à, bà đất ra trước đi, tôi xuống suối bắt vài con cá đãi chúng đây”. À, cha rừng và mẹ đất đây mà, cha mẹ còn nhớ chúng con sao, còn chúng con thì…” Thôi nào, nín đi, cha mẹ làm sao quên chúng con được. Hồi đó, đất xơ xác, cỏ tranh mọc đầy, không có gì mọc nổi và các con đã đến. Mẹ cũng không ngờ, với sức trẻ và nhiệt tình, các con đã cho đất nở hoa, ngô khoai lên xanh, đất đã hồi sinh. Thú thật, hồi đó thấy các con vất vả mà mẹ cũng xót, toàn là thư sinh mà làm lao động hăng say, không chút phàn nàn hay ngại khó gì cả. Mẹ không quên đứa nào hết, thằng Tài hay khóc nhè khi ra nắng nè, thằng Hải lên liếp trồng khoai thì không ai bằng, còn con Lan lùn tịt mà khoái cầm cái cuốc cao nghều nghêu … Mẹ vẫn nhớ như in thằng Long đen, cuốc gốc tranh cuốc cả vào chân máu ra đầm đìa, vậy mà mới nghĩ 2 ngày lại đi ra với anh em. Cái thằng thiệt là lì, chân cà nhắc mà vẫn đạt chỉ tiêu trên giao, ủa mà nó đâu sao mẹ không thấy? “dạ thưa , bạn ấy … mới mất năm ngoái, ung thư mẹ ạ” …

      Mẹ đất sụt sịt, im lặng … “Cái bà này, hở chút là khóc, tụi nó già hết rồi, 60 hơn thì bệnh hoạn là tất nhiên thôi. Ờ mà… còn cái Hà có ở đó không, kiện tướng đốn tre và cũng là vua sợ vắt, có chồng chưa, hồi đó thề sống thề chết là không thèm yêu ai mà, bây giờ sao rồi. Nói chơi chứ cha thấy nó đàng kia kìa, lớn bộn mà vẫn như con nít , thắt bính ngang vai. Cha nhớ chuyện xưa mà giận, dặn dò rồi, đốn tre thì phải cẩn thận, đứng chông chênh cho té, cha không lùa lá rừng làm nệm thì chắc tiêu rồi. À, con của con đấy ư, sao mà giống quá, vậy nó cũng là TNXP hả, hay lắm nghe, chồng bây có phải là thằng Ba Gà, cha biết chắc là như thế. À, còn con Sáu nữa, đi TNXP mà điệu không chịu nổi, con Mai mồ côi thì hở chút là giận, thằng Hải đầu quăn ngủ còn ngáy không … Nhớ hồi đó, mới tinh mơ, tụi nó ra tập thể dục, tui ưa cằn nhằn là ồn quá tui không ngủ được, nhưng riết rồi quen, làm tui cũng thức sớm theo tụi nó. Còn bà, tui nhớ là bà cũng bực gì đó tụi nó phải không ?”

      Mẹ đất cười: “Bực gì đâu, lúc đầu không hiểu thôi, chứ tui hỏi ông, cỏ tranh kín mít che nắng cho tui, tự nhiên chúng nó cắt hết, nắng chang chang. Sau này thấy tụi nó đan tranh lợp nhà, rồi cuốc đất trồng khoai bắp, thì ra đất tui quí lắm à nghen, từ lâu bỏ hoang nên tui có biết gì đâu. Thấy tụi nó cực nên tui còn cho nhiều thứ lắm, nào là rễ tranh nè, nào là Hà thủ ô nè, nấu nước uống mát lắm ông ơi. Đất thì lồi lõm, vậy mà chúng nó không chịu thua, ban ra cho bằng để chiều chiều đá banh đánh bóng chuyền, tui thấy sao vui vui, sao mà chúng vô tư thế, bởi tui thương nên khi có đứa té, tui liền đỡ và ôm ngay để chúng khỏi đau. Vậy còn ông, cho tụi nó cái gì nào ?”

      Cha rừng tằng hắng “Tui hả, nhiều à nha. Cây, tre làm nhà nè, dây mây nè, trái cây nè … Đặc biệt là măng, bao la vô số kể, cứ chừng 1 – 2 cây mưa thì ở đâu cũng có, có lúc gạo đem lên không kịp, thì măng là món khoái khẩu lót dạ của tụi nó đó nghe. Nói tới mưa mới nhớ, thấy tụi nó đang lao động mà trời đổ mưa tui xót lắm, nên vươn mấy cái tàn cây ra che, sẵn đó tui uống nước luôn (ha ha), còn cái món lan rừng thì tuyệt vời, tụi nó chặt về treo ở sam thơm bát ngát.  Tui cũng la chằng chằng bọn Vắt quái quĩ hoài, tụi nó là TNXP đang bỏ công sức ra làm đẹp cho đời mà bọn bây canh hút máu, có thấy là vô lương tâm không … Ngồi nhớ chuyện xưa, rồi nhìn tụi nó hôm nay, sao mà buồn ghê. Lúc đó lên đây mấy trăm đứa, bây giờ chỉ  gần 50, tại sao, mấy đứa kia đâu rồi , tụi nó không nhớ cha rừng và mẹ đất à ?”

      Cha ơi mẹ ơi, tụi nó có đứa đã vĩnh viễn ra đi, có đứa thì bệnh tật triền miên, có đứa thì định cư bên trời tây xa lắc. Với cha rừng và mẹ đất, sự đùm bọc thương yêu chúng con trong khoảng thời gian ấy không thể nào quên, nhưng biết làm sao khi tuổi tác chúng con đã tròm trèm 60 - 70. Hôm nay, dù nơi chúng con đóng quân đã là những hàng cây cao su thẳng tắp, cánh rừng kia chỉ còn 1 nữa, nhưng cha và mẹ vẫn thế. Chúng con đã hiểu thế nào là tình yêu vô bờ bến của mẹ đất cha rừng, cái gì cha mẹ cũng nhớ, nhưng chúng con thì ngược lại. Cuộc sống cơm áo gạo tiền đã lôi chúng con đi không thể dừng lại, đến khi bao ký ức ùa về thì tóc đã pha sương, chân đã mỏi, mắt đã mờ. Nhưng chúng con xin hứa, từ nay, hàng năm sẽ lên thăm cha mẹ, dẩn cả chồng vợ con cháu lên, và kể cho mọi người biết hồi đó, có hàng trăm thanh niên trong màu áo TNXP đã có mặt ở đây, đem sức trẻ làm đất nở hoa, rừng thêm xanh lá. 

TRẦN VIỆT SƠN                   


Hình các cựu TNXP đi năm 1975, thăm lại nơi đóng quân ở Bà Tô – rừng Xuyên Mộc, Bà Rịa.



CÁC TIN TỨC KHÁC :
THƠ: CÓ BAO GIỜ... - Trần Việt Sơn (2024-04-05)
TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 2) - Trần Việt Sơn. (2024-01-10)
TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 1) - Trần Việt Sơn. (2024-01-09)
THƠ : SAO EM KHÔNG VỀ... - Trần Việt Sơn (2023-09-24)
THƠ: KHÔNG GIỠN À NGHE ! - Trần Việt Sơn (2023-05-28)
NHỮNG ĐỒNG ĐỘI CŨ CỦA TÔI ƠI ! - Thiên Thanh (2023-03-28)
Truyện ngắn: HÃY TIN TÔI - Trần Việt Sơn (2022-07-05)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO EM... Trần Việt Sơn (2022-06-30)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO ANH... - Trần Việt Sơn (2022-06-26)
THƠ: NGÀY TRỞ VỀ - Trần Việt Sơn (2022-05-18)

web counter
web counter
  Bản quyền thuộc Câu lạc bộ Cựu TNXP TP.HCM
  Địa chỉ: 760 lầu 2, Trần Hưng Đạo, Phường 7, Quận 5, TP.HCM

Phát triển web:    Đông Nam Á