|
|
|
|
|
|
|
CÂU CHUYỆN ĐÊM GIAO THỪA - LÊ VĂN NGHĨA. (2017-05-24)
Mười giờ đêm 30 tết. Hân ngồi ở bàn giấy đặt trong phòng trực của một cơ quan. Trên bàn có một máy đánh chữ, điện thoại. Cạnh đó là bộ sa lông, bàn tiếp khách có bày một cặp dưa hấu xanh mướt, một khay mứt, một ấm trà. Những cành mai vàng rực, nở kịp vào đêm giao thừa. Không khí có vẻ ấm cúng và rất xuân.
|
|
|
|
Chi tiết ... |
|
|
|
CÔ ẤY (Kỳ 2 – còn tiếp) - TRẦN VĂN HƯNG. (2017-04-02)
Căn nhà lá đơn sơ của tiểu đội chúng tôi, hai cánh én gió đã giật mất đâu cả mảng lớn. Mỗi khi, cơn gió rừng ào đến, căn nhà như rung lên, vậy mà chúng tôi đã chọn làm tổ ấm. Nơi trú ngụ chẳng lấy gì làm đẹp đẽ lắm, chỉ có những đóa phong lan rừng đã được chúng tôi thỉnh từ ngọn cây cao đêm đêm tỏa mùi thơm ngọt ngào là lạ. Cây phong lan hấp dẫn chúng tôi và hấp dẫn cả cô ấy. Một hôm cô mạnh dạn vào nhà chúng tôi và lời ngon lẽ ngọt thế nào không biết mà bảy anh chàng bạn tôi đều nhứt trí tặng ngay cho cô ấy. Còn đau xót nào bằng… Tôi phản đối tôi nguyền rủa chúng nó nhưng mà đa số vẫn thắng, tôi đành đầu hàng. Lúc đó cô ấy ngồi im lặng, mắt không rời đóa hoa, môi cứ chúm chím cười. Sao lúc này tôi lại khiếp nụ cười ấy đến thế! Cũng cái nụ cười hôm nào.
|
|
|
|
Chi tiết ... |
|
|
|
CÔ ẤY (Kỳ 3 – hết) - TRẦN VĂN HƯNG (2017-04-02)
Tiếng mưa lắc rắc trên mái lá vỗ về chúng tôi vào giấc ngủ. Tôi co người cuộn tròn giấu mình trong chăn. Hơi ấm lan dần khắp cơ thể. Tôi mơ màng nhìn lên mái nhà, tiếng mưa vẫn rót vào tai tôi nhè nhẹ thanh thanh, nghe như những nốt nhạc của cây đàn kỳ dị nhất. Tôi mơ thấy cô ấy…
|
|
|
|
Chi tiết ... |
|
|
|
CÔ ẤY (Kỳ 1 – còn tiếp) - TRẦN VĂN HƯNG (2017-04-01)
“Giếng này là nơi hò hẹn của đôi ta, để đêm trăng sáng em ngồi em chải tóc…” Tám cái miệng của chúng tôi phát ngôn y như thế khi mỗi lần cô ấy ra giếng. Âm điệu của bài nhạc mà chúng tôi đã uyển chuyển sửa đi ít lời thật là hỗn tạp: Giọng kim có giọng rè có, giọng khàn có. Thật là một bài đồng ca tuyệt diệu khiến lần nào cô ấy cũng cúi đầu, đôi má hơi ửng đỏ một chút, duyên dáng nhìn chúng tôi.
|
|
|
|
Chi tiết ... |
|
|
|
CHÂU ƠI! - Nguyễn Đông Thức. Kỳ 1 (2017-04-06)
Anh yêu em. Chỉ vẻn vẹn có ba tiếng, vậy mà chưa bao giờ tôi nói được với Châu. Và sẽ không bao giờ. Vĩnh viễn không bao giờ. Dù đã hàng nghìn lần, và sẽ hàng nghìn lần. Tôi tự nói với mình điều đó.
|
|
|
|
Chi tiết ... |
|
|
|
Trang
1 2 3 4 5 6 7 |
|
|