VĂN NGHỆ QUẦN CHÚNG VUI NHẤT
1. Anh Mười Thanh (Nguyễn khoa Thanh) “giọng hát truyền cãm” hay nhất. 2. Chị Nguyễn thị Nhiệm “tỏ tình” hay nhất. 3. Bài hát Lời tỏ tình trên đảo Ông Đen, ai hát vẫn “không bằng Phan Tùng Châu hát cho tôi nghe”… Tác giả Đom Đóm.
1. Anh Mười Thanh (Nguyễn khoa Thanh) “giọng hát truyền cãm” hay nhất.
Xứ mặn mà nghe ngọt cả lòng.
Đó là bài NỤ CƯỜI DUYẾN HẢI, Thơ Đỗ trung Quân, nhạc Lã văn Cường.
Bạn vốn đã mang mồ hôi muối, về vùng biển thắm mặn mà thêm.
Cười rất tươi nhẹ như con gái, gặp một lần sẽ chẳng ai quên.
Hải đảo sóng xô căng lòng ngực, mùa xuân con nước kết thành hoa.
Hẳn quen kéo lưới nên thành tật, bàn tay năm chặt ít xòe ra.
Bây giờ hồn bạn say cùng gió, lồng lộng thuyền căng buồm dong khơi.
Sợi nước nuôi hồn người mộc mạc, cá về câu hát tạ ơn đời.
Bạn hát ta nghe lời của biển, lồng trong nhịp vỗ tiếng hò khoan.
Ta vốn quen rừng quen tiếng suối, mà bổng ngồi mơ sóng bạt ngàn.
Bạn đi tới nơi miền quê mới, một vùng biển thắm, một vùng chim.
Tình yêu ắt cũng nên thơ lắm, có hãi âu làm sứ đưa tin.
Chia tay bạn khoát vai chiếc áo, muối trùng dương bạc trắng cả vầng lưng.
Nụ cười miền biển mênh mông quá, xứ măn mà nghe ngọt cả lòng.
2. Chị Nguyễn thị Nhiệm “tỏ tình” hay nhất.
Lứa tuổi của mình đến lúc nói yêu nhau phải không anh?
Đó là bài LỜI TỎ TÌNH TRÊN ĐẢO ÔNG ĐEN - Thơ Nam Thiên, Ông Văn Chiến, phổ nhạc là tinh gọn bài thơ Nhạc sĩ Trương quang Lục.
Anh nói anh yêu em trong sáng mai này, trên đảo hoáng đất phèn chua lắm gai.
Ta đã quen nhau trong nắng sớm mưa chiều, của một thời khao khát lý tưởng và tình yêu.
Của một thời sung sức và ước mơ bao điều.
Khi anh yêu em trắng cứ rằm hạnh phúc, tiếng chim lạ trên bãi gọi thôi thúc.
Đặt dấu chân mình lên dấu chân xưa, để mai đâu xanh mượt bóng dừa.
Ôi sao thân thương đây những người mở đất.
Đất nông trường ta vẫn thường yêu nhất.
Để sáng mai này anh nói với em những lời tỏ tình trên đảo Ông Đen.
Lứa tuổi của mình đến lúc nói yêu nhau phải không em?
Lứa tuổi của mình đến lúc nói yêu nhau phải không anh?
3. Bài hát Lời tỏ tình trên đảo Ông Đen, ai hát vẫn “không bằng Phan Tùng Châu hát cho tôi nghe”…
Trước khi vào tiệc, nhạc sĩ Trương Quang Lục cho tôi xem một bức thư của anh Nam Thiên – viết vào năm 1980, trong đó có đoạn khiến tôi bất ngờ và quá ngạc nhiên, đại loại: Đội văn nghệ A và đội văn nghệ B của Nông trường dừa Đỗ Hòa trình bày bài hát Lời tỏ tình trên đảo Ông Đen vẫn “không bằng Phan Tùng Châu hát cho tôi nghe”…
(Trích đoạn bài viết của Tác giả PHAN TÙNG CHÂU).
Ấy là, khi đó, tôi là trợ lý văn hóa văn nghệ của Nông trường.
Tôi là người nhận bao thư, trong đó có bản nhạc của nhạc sĩ Trương Quang Lục gởi cho Nông trường ngay sau khi anh vừa sáng tác xong.
Tôi ôm đàn và hát thử.
Sau đó tôi hát cho anh Ông Văn Chiến (nhà thơ Nam Thiên) nghe bản nhạc mà anh Trương Quang Lục phổ thơ của anh …
Tôi không phải là ca sĩ. Nhưng thực lòng, những kiến thức về âm nhạc mà tôi được học ở Sài Gòn năm xưa không cho phép mình xuề xòa và dễ dãi …
Và bây giờ, mọi người lại đề nghị tôi hát.
Cái hơi ở trong con người tôi vốn đã hom hem… Tuy nhiên, đã hơn ba mươi năm đi qua rồi tôi mới có dịp trải lòng như thủa nào …
“Khi anh yêu em, trăng cứ rằm hạnh phúc, tiếng chim lạ trên bãi gọi thôi thúc, đặt dấu chân mình lên dấu chân xưa, để mai đây xanh mượt bóng dừa…”
ĐOM ĐÓM
Ảnh minh họa của tác giả và tư liệu cựu TNXP.
|