|
CHUYỆN TIẾU LÂM ĐỜI TNXP (Kỳ 1) - TRẦN VIỆT SƠN.
Đây là những chuyện tiếu lâm của đời TNXP (theo kiểu chuyện Bác Ba Phi – Cà Mau). Tất nhiên chỉ là những mẫu chuyện hư cấu, mang hơi hướng vui vẻ yêu đời lạc quan của chúng ta, những người thanh niên bỏ phố lên rừng tham gia TNXP. Xin ai đó khi xem qua thì đừng nói tôi xạo hay xàm, vì cơ bản đó là xàm là xạo mà, hỏng tin hỏi tui đi ! …
PHẦN 1 : Ở RỪNG
1/ Rắn xỉu : có 1 anh cái gì cũng không sợ, nhưng chỉ sợ một cái là sợ rắn . Ghét của nào Trời trao của đó. Bửa nọ vào rừng đốn cây, trên đường đi ai cũng không gặp chỉ duy anh ta là thấy 1 con rắn xanh lè bò trước mặt. Anh ta hồn vía lên mây, nhưng nhớ lời các bác thợ rừng dạy, anh ta đứng im tại chổ, không dám cọ quậy gì hết, nhưng run như cầy sấy. Đông đội ai thấy cũng sợ, nhưng manh động là rắn cắn ngay bạn mình, làm sao đây ? Thời gian trôi sao mà chậm thế, anh ta nhìn rắn, rắn nhìn anh, cái đuôi của nó ve vuốt chân rồi tay, lên cổ. Khi cái đuôi rắn lắc lư lên đến mặt, anh ta thấy nhột quá, không kềm chế được, anh ta hắt xì liên tục 3 cái rỏ to. Những người còn lại nhắm mắt lại vì kỳ này bạn mình tiêu là chắc. Nhưng 1 không khí yên lặng đến mức nghe cả tiếng lá rơi, mọi người mở mắt ra, Trời ạ, con rắn nằm chỏng gọng không cục cựa, cả đám liền nhào đến trói nó vào gốc cây, còn anh ta thì mặt mày tái xanh. Khi anh em hỏi, anh ta nói “ tui không hiểu tại sao khi tui hắt xì 3 cái ngay vào mặt nó, nó đột nhiên lăn ra xỉu “người bạn đứng kế vừa bịt mũi vừa nói “ tao nghe mày nói hà hơi vào mặt tao, tao còn muốn xỉu, huống chi là rắn, mấy ngày rồi mày chưa đánh răng vậy, hôi không chịu nổi “Anh ta gãi đầu cười tủm tỉm, thì ra do làm biếng đánh răng, nên khi hắt xì, hôi quá là hôi, con rắn không xỉu mới là lạ !
Thiệt đó , hỏng tin hỏi tui đi !
2/ Bơm bánh xe đạp: trong đơn vị có 1 chiếc xe đạp, tuy củ nhưng vẫn còn tốt chán. Đây là phương tiện cho anh nuôi đi chợ hàng ngày. Nhưng có cái gì xài lâu mà không hư, vào một buổi sáng, khi anh nuôi chuẩn bị lên đường thì bánh xe sau tự nhiên xẹp lép. Mọi việc được báo lên cấp trên, một cuộc họp đột xuất diễn ra ngay giữa sân để giải quyết việc này. Tôi nóng máu, lên tiếng ngay “có gì mà nghiêm trọng, mỗi người thổi một hơi là xong ngay, cả trăm người thổi, láng cháng bánh xe nổ luôn chứ họp với hành làm gì, mệt ghê “Nói là làm, anh em nhào vô liền, tui thổi đầu tiên, rồi người kế người kế … Nhấp nháy, bánh xe căng tròn lên đến nổi anh nuôi phải la lên “thôi thôi, đủ rồi”. Thế là xong , đơn giản thôi mà !
Thiệt đó , hỏng tin hỏi tui đi !
3/ Chọi đá bắt cheo: ngày chủ nhật chúng tôi được nghỉ lao động, để thư giản, người thì bóng đá bóng chuyền, người vào rừng chơi … Có 1 anh, biệt danh là nhà thơ … thẩn, suốt ngày cứ giấy bút trong tay. Chủ nhật nọ, như thường lệ, anh ta lại vào rừng nói là đi tìm nguồn làm thơ. Tới trưa, anh ta trở về, hí ha hí hởn với 1 con cheo vác sau lưng. Anh em bu lại “hay quá ta, làm thơ hay đến nổi cheo nó tự vận luôn đó nghe. Anh ta cười “tụi bây chọc tao hoài, để tao kể cho nghe”. Số là, sáng nay vào rừng, khi đã yên vị dưới 1 gốc cây, anh ta bắt đầu nhìn Trời, nhìn Đất để tìm cảm hứng. Nhìn một hồi lâu mà chẳng viết được câu nào, tức quá, anh ta bèn lượm 1 cục đá đứng lên chọi ra xa. Đột nhiên, anh ta nghe tiếng chít chít ở đâu đó, dò tìm một hồi, anh ta thấy 1 con cheo nằm lăn quay cách đó hơn 20 mét, nó không cục cựa đầu đầy máu tét một đường dài, cục đá anh ta chọi lại nằm kề bên. Thì ra, trong cơn tức giận, anh ta đã chọi cục đá vô tình trúng 1 con cheo đang ngủ. Ngay tức thì, anh ta liền lấy dây rừng trói nó lại đem về, bửa đó đơn vị được 1 bửa ăn cải thiện ngon cực kỳ.
Thiệt đó , hỏng tin hỏi tui đi !
TRẦN VIỆT SƠN.
Hình minh họa sưu tầm từ Internet. Xin cám ơn các tác giả.
|
|