EM , NGƯỜI GOM KÝ ỨC - TRẦN VIỆT SƠN
(Tặng em gái Nguyễn thị Cẩm Hồng).
Gặp lại em, em cứ mãi mê nói về quá khứ
Thuở anh em mình là Thanh niên xung phong
Giữa đất rừng cỏ tranh mênh mông
Em đã thét to, vì lần đầu thấy con vắt
Em vẫn thế, vô tư tròn xoe đôi mắt
Mỗi khi nghe ai kể về chuyện ngày xưa
Rồi khóc rồi cười, rồi hỏi hết chưa
Để ghi vào sổ, mai này in sách
Em nhớ thật hay, những chuyện dù lãng nhách
Cả chuyện tình yêu, của những bạn bè
Bây giờ là mùa Xuân, không phải những ngày hè
Mà sao mồ hôi ướt đôi má xinh tròn trĩnh
Viết, tập, điện thoại… sao mà lỉnh kỉnh
Em muốn lưu lại ngay, để rủi mai thì….
Hỏi em có khỏe không, em lại cười khì
Tránh sao bệnh, già, vì đã qua một thời gian khổ
Thì nay chẳng còn gì ham hố
Chỉ ước làm gì cho có ích anh ơi
Để một mai ký ức được viết thành lời
Cho bọn trẻ hiểu thêm về quá khứ
Thuở ngày đêm, đối diện giặc thù quỷ dữ
Thuở đào kinh, cho nước chảy qua
Thuở ban đầu luôn có chúng ta
Thanh niên xung phong, kỷ niệm xưa còn sống mãi.
TRẦN VIỆT SƠN
Mời xem thêm cùng tác giả:
THƠ: XUÂN XA NHÀ - TRẦN VIỆT SƠN. (2018-12-15)
THƠ: ĐÔI MẮT EM - TRẦN VIỆT SƠN. (2018-11-26)
THƠ: MÙA XUÂN VỀ - TRẦN VIỆT SƠN. (2019-01-15)
Hình minh họa của tác giả Trần Việt Sơn cung cấp và Facebook Cẩm Hồng. Xin cám ơn tác giả.
|