Thơ: CHƯƠNG 3 - THỜI SỰ & XÃ HỘI - Nguyễn Quốc Thắng.
NBT giới thiệu chương 3: THỜI SỰ & XÃ HỘI của tập thơ mới. Theo tác giả Nguyễn Quốc Thắng tự giới thiệu “trình độ và nguồn làm thơ” của anh: Có lẽ là từ 2 năm “trường trung cấp VNCH (2 năm lính cộng hòa)”. Hơn 5 năm “trường đại học TNXP”. Và 60 năm lăn lóc giang hồ. Chương 3 của tập thơ có 43 bài. Xin trân trọng giới thiệu.
Đời đã dạy ta bao điều thiện mỹ Cũng dạy cho ta tính kỷ hơn thua Cũng bán mua cũng mặc cả lọc lừa Cũng đẩy đưa cũng cò cưa tráo trở Rồi một ngày vở lở “Sắc thị không” Hóa ra mọi thứ cũng chỉ hư tàn
CHƯƠNG 3 - THỜI SỰ & XÃ HỘI
SUY NGHĨ
Vắt óc bóp tim tìm phương án
Cứu khổ dân ta khỏi nạn Tàu
Hàng xóm gì đâu : đồ nanh nọc
Bạn vàng bốn tốt : chỉ lưu manh
Lịch sử ngàn năm còn ghi rõ
Mộng bá quyền chẳng bỏ chẳng quên .
---+++---
CHÍNH MÌNH
Mặc ai sống đểu sống điêu
Ta đây vẫn cứ sống yêu mọi người
Sống đời chín bỏ làm mười
Dù ai " hành tỏi " vẫn cười mà thôi .
----+++---
KHÔNG TỰ LƯỢNG
Tài không có lực cũng không
Nhưng lòng lại muốn mênh mông đất trời
Muốn rằng : vùng vẫy biển khơi
Một tay che ánh mặt trời mặt trăng .
---+++---
THÁNG 3 HỒI TƯỞNG
Tháng 3 về rưng rưng nổi nhớ
Kỷ niệm ùa về sớ rớ trong tim
Ngồi im đôi mắt lim dim
Nhớ bao đồng đội nghe tim bồi hồi
Bây giờ ngày đó xa rồi
Bây giờ bao kẻ tham mồi quên xưa
Bây giờ tham nhũng từa lưa
Quên đi một thuở ngày xưa bần hàn
Nghe theo tiếng gọi lên đàng
Đi xây đi dựng không màng đói no
Bây giờ làm tới chức to
Tha hồ vơ vét của kho của làng
Còn đâu một thuở ngang tàng
Lên rừng xuống biển dọc ngang hào hùng
Bây giờ nhắc tới muốn khùng
Cứ nghe cứ thấy lùng bùng lỗ tai
Thôi thì cứ mặc cho ai
Làm sai thì chịu nạn tai phải đành
Cho nên cứ sống giựt giành
Có ngày cũng bị tan tành thân danh
Chức quyền địa vị cũng banh
Giống như bọt nước đầu gành mà thôi .
---+++---
NHỚ THÁNG 3
Mỗi năm về nhớ lại tháng 3
Thuở ấy xông pha ta cất bước
Theo tiếng còi hiệu triệu xung phong
Đi về miền mênh mông hoang vắng
Nơi rất cần tuổi trẻ dựng xây
Xây cho đời xây cả cho ta
Thời đã qua bồi hồi nhớ lại
Nhớ bạn bè cuộc sống vô tư
Chẳng có dư luôn luôn thiếu đói
Mà mọi người vẫn nói xung phong
Cứ tháng 3 ... Mênh mông nổi nhớ .
---+++---
HOÀI NIỆM
Từ thuở đầu xanh mê xung kích
Đến bây giờ tóc đã pha sương
Lòng vấn vương kỷ niệm một thời
Muốn cởi mở trải lòng bè bạn
Những vui buồn nắng hạn mưa giông
Để mai kia suối cạn sông bồi
Bao nổi nhớ đứng ngồi thanh thản .
---+++---
HỒI TƯỞNG
Cứ ngỡ xuống trần gian chơi một lúc
Có ai ngờ ở mút đến hôm nay
Chắc tại xuống trần rồi còn táy máy
Lấy vợ lấy chồng sanh cái đẻ con
Do tánh ham vui lại còn bày đặt
Bỏ phố lên rừng tất bật xung phong
Thắm thoát bao năm trải lòng nhớ lại
Nhớ bạn bè thuở ấy thật vô tư
Cuộc sống gian nan không dư không thiếu
Thiếu gạo thiếu tiền không thiếu tình thương
Đào hố lấp mương gió sương cũng mặc
Cuộc sống nghĩa tình chân thật xung phong.
---+++---
NGHĨA NHÂN
Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Ví như biển rộng sông đầy núi cao
Làm người phải có trước sau
Giả nhân giả nghĩa mà đau đớn lòng .
---+++---
BỰC
Da bà đã trổ đồi mồi
Chân tay đau nhức đứng ngồi liêu xiêu
Vậy mà bây cũng nói yêu
Làm cho bà bực phải kêu ôi trời
Trời ơi ngó xuống mà coi
Tiện tay ông đánh chết toi bọn khùng.
---+++----
ĐỪNG TƯỞNG 1
Đừng tưởng cứ trọc là tu
Cứ trăng là sáng cứ bu là ruồi
Đừng tưởng cứ lở là cùi
Cứ đau là khóc cứ mùi là thơm
Đừng tưởng gạo chín là cơm
Đại gia là sướng lom com là hèn
Đừng tưởng cứ đục lóng phèn
Cứ ăn là uống cứ khen là tài
Đừng tưởng nói giỡn là hài
Nói dai là nhảm nói dài là hay.
•••••••••••••••••••
ĐỪNG TƯỞNG 2
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ tu là thiện cứ thư là tình
Đừng tưởng cứ chụp là hình
Cứ xe là chạy cứ tình là yêu
Đừng tưởng mắc dịch là tiêu
Cứ than là khổ cứ kêu là dừng
Đừng tưởng lấy vợ là mừng
Ở không là sướng có sừng là dê
Đừng tưởng cứ thích là mê
Cứ thương là nhớ cứ về là vui.
••••••√••••••
ĐỪNG TƯỞNG 3
Đừng tưởng ít học là ngu
Quan to là tốt đen cu là hèn
Đừng tưởng công chức là quèn
Lảnh lương ba cọc trống kèn tân gia
Đừng tưởng cứ khóc là la
Làm quan là giỏi làm cha là tài
Đừng tưởng nói tếu là hài
Nói dai là dở nói dài là hay
Đừng tưởng có cánh là bay
Có chân là chạy có tay che trời
Đừng tưởng cứ nói mấy lời
Là xong mọi chuyện cả đời yên tâm
Đừng tưởng dân nín là câm
Dân lơ là điếc mà lầm dân ngu
Đừng tưởng ... Rồi lại âm mưu
Vẻ vời quy hoạch để thu lợi vào
Đừng tưởng làm chuyện xé rào
Là không ai biết thế nào là sai
Mấy lời nhắn nhủ cùng ai
Sống cho ngay thẳng để mai ngẩng đầu.
---+++---
QUẬY CHÙA
Đi chùa chưa chắc là tu
Có khi là để âm mưu hại chùa
Hay là sư cụ nói đùa
Hứa nhăng hứa cuội gió lùa qua tai
Làm cho bá tánh nổi gai
Lên cơn thịnh nộ ra oai với chùa
Giống như một lủ chó hùa
Quậy cho bát nháo cửa chùa xôn xao.
---+++---
LĂN LỘN
Từ thuở ly hương ra đi dấn bước
Rong ruổi sông hồ gió nước mưa sương
Mấy mươi năm chải bương tìm lẽ sống
Cả cuộc đời lóng ngóng nợ áo cơm .
---+++---
CÔN ĐỒ
Eo ơi cái thứ côn đồ
Thôi thì ráng nhịn cơ hồ mới yên
Cương chi với thứ khùng điên
Tránh voi cho đẹp cho yên cho lành
---+++---
VÔ CẢM
Thế thái nhân tình " chính chị chính em "
Mặc cho thế sự tèm lem tuốt luốt
Bia trong thùng ta cứ chuốt cho say
Mặc cho ai cứ ra oai ra luật
Mồi sẵn bày ta cứ xực cứ say.
---+++---
THẾ SỰ
Đảo điên thế sự ưu phiền
Phải chăng chỉ có chữ tiền vậy thôi
Hay có nhiều chuyện tanh hôi
Giả danh núp bóng giở "hồi mã thương"
Làm ra bao sự nhiễu nhương
Gây ra bao chuyện tang thương chia lìa
---+++---
XƯA & NAY
Ngày xưa đói khổ ở rừng
Chia nhau rau cháo củ mừng củ năn
Bây giờ lên tới cung trăng
Đói no một thuở ta quăng mất rồi
Bây giờ nhiều rượu nhiều mồi
Bạn bè gặp lại đứng ngồi cụng ly .
---+++---
MẶC
Mặc ai nói đểu nói điêu
Ta đây vẫn cứ lêu lêu cười cười
Mặc ai nói 9 nói 10
Ta đây vẫn cứ cười cười lêu lêu .
---+++---
LẦM
Trước kia không biết nên lầm
Bây giờ rõ đặng trời gầm thánh đâm
Trước kia mình quá vô tâm
Bây giờ mới biết than thầm chết tui .
---+++---
ĂN Ở
Ở sao cho vừa lòng người
Ở rộng người cười ở hẹp người chê
Xinh đẹp thì họ nói mê
Xấu đau xấu đớn họ chê rần rần
Cuộc sống biết đâu mà lần
Chắc là " cán lưỡi " ...ôi thần ôi thiên .
---+++---
VỊNH ĐỘI BÓNG U23 VN
Hôm nay thiệt quá tuyệt vời
Vượt qua bán kết hết lời ngợi khen
Lâu lâu phải có một phen
Đá cho họ biết họ khen họ " tè "
Đá cho trên phố dưới hè
Người xe kẹt cứng lưỡi lè mắt sâu
Mắt sâu vì bởi thức lâu
Thức lâu đi “bão” la câu tuyệt vời .
---+++---
BÓNG ĐÁ
Tan trận liền nghe tiếng hoan hô
Mười năm chờ đợi tiếng vô vô
Chiếm cúp vui mừng bao lớp lớp
Khải hoàn ca khúc khắp nơi nơi
Ngẫm lại chẳng qua là danh hão
Kể cũng vui cười mấy trống canh
Ngổn ngang vận nước nào ai biết
Trăm mối tơ vò có thấu chăng.?
---+++---
LẤY CHỒNG GẦN
Má ơi con lấy chồng gần
Sáng thăm tối viếng đở đần sớm hôm
Nhưng rồi thiếu quá phải “chôm”
Chôm hành chôm tỏi xúc cơm xúc đường
Nhưng mà má vẫn yêu thương
Má thường nói nhỏ bình thường xảy ra
Hồi đó má cũng vậy mà
Ở gần bên ngoại cứ là về luôn
Có khi chỉ thấy buồn buồn
Là về với ngoại diễn tuồng mè nheo
Má ơi con bắt con heo
Đem về nuôi thúc xóa nghèo má ơi
Ngoại cười ngoại nói úy trời
Nhưng mà cũng nói xin mời tự nhiên
Dòng đời vẫn chảy triền miên
Mẹ nào cũng vậy mẹ hiền của con.
---+++---
ĂN CHẬN
Phần anh một mớ trầu xanh
Phần dành cho chị muỗng canh vôi nồng
Phần anh thì đã lấy xong
Còn phần của chị anh không đưa phần
Cho nên chị nóng rần rần
Sút anh một phát khỏi cần thanh minh.
---+++---
RỐI
Một mình tâm sự ngổn ngang
Lo chim hót muộn sợ hàng cây nghiêng
Cuộc đời mong chữ bình yên
Có khi đôi lúc cũng điên cái đầu .
---+++---
VÍA THẦN TÀI
Hôm nay cúng vía thần tài
Ai ai cũng thế đốt vài cây nhang
Đốt rồi khấn vái râm ran
Mong ông phù hộ giàu sang suốt đời.
---+++---
TIỀN
Tiền bạc là vật ngoài thân
Sao ai cũng vậy muốn khuân về nhà
Tiền bạc giữa chốn ta bà
Như tờ giấy lộn nhưng mà rất thiêng
Không tiền thì dễ nổi điên
Có khi phải khóc tiếng Miên tiếng Tàu.
---+++---
TỪ THIỆN & CÚNG CHÙA
Cha già mẹ yếu không chăm
Lo làm từ thiện lo thăm người ngoài
Phật nhà không đoái không hoài
Bỏ công đi cúng trên Đoài dưới Đông
Cha là đích thị Phật ông
Phật bà là mẹ còn không chỗ nào .?
Đến chùa công đức ào ào
Gởi tiền cha mẹ tính vào tính ra
Ở nhà mắng chửi mẹ cha
Đến chùa quỳ lạy như là tế sao
Lạy ra rồi lại lạy vào
Sư ơi con cúng chỗ nào vậy Sư
" À thì nhét chỗ bộ lư "
“Từ từ Sư lấy vẫn như mọi lần”.
---+++---
MẮC TÈ
Bước tới công viên bỗng mắc tè
Nhưng người đông quá phải canh me
Lác đác bên kia vài chậu kiểng
Ngó lại bên này mấy gốc cây
Chân bước loay hoay tìm chỗ xả
Bụng đã căng đầy “nợ nước non”.
---+++---
CỔNG CHÀO
Sắp đến Tây Ninh gặp cổng chào
Lòng đầy ngưỡng mộ hảo công phu
Sừng sững hiên ngang cao tầm cờ
Tầm cở bao nhiêu nợ bấy nhiêu.
---+++---
THỦ THIÊM
Đò Thủ Thiêm không còn chạy nữa
Đã có hầm mở cửa sang sông
Con sông dài khúc cong khúc thẳng
Như con người cũng sẵn lòng tham
Không chịu mình sức cam có hạn
Cứ đua đòi tát cạn biển Đông
Để hôm nay nổi sóng ba đào
Ăn với ngủ chớ nào yên ổn
Đất Thủ Thiêm cô hồn oan khuất
Do con người khuất tất lẹo lương
Để bây giờ vấn vương khổ sở
Phải chi đừng tráo trở ngày xưa
Thì bây giờ rào thưa bóng mát
Sống một đời tiếng hát ngân vang
Còn bây giờ tiếng than tiếng thở
Nhưng tiếc rằng dĩ lỡ còn đâu
Dù con người sống lâu sống ngắn
Nhưng phải là chín chắn thẳng ngay
Chớ bày điều lá lay lương lậu
Để cho đời bất hậu bất nhân
Ai ơi cuộc sống có một lần
Cố đừng sa ngã tấm thân cơ cầu
Để khi bạc trắng mái đầu
Cái tâm thanh tịnh cái đầu thảnh thơi.
---+++---
ĐỢI
Thủ Thiêm ơi từng ngày chờ đợi
Mà sự tình vời vợi mù xa
Chốn phong ba người ta héo hắt
Nơi kinh kỳ đèn mắc cờ treo
Nợ nghiệp này ai gieo ai tạo .?
Như cợt đùa cười nhạo bá nhân
Bởi sự tình cân phân chưa giải
Nên oan hồn còn mãi chưa tan
Những ai gây cuộc điêu tàn
Để hòng thu vén bạc vàng đô la
Bây giờ thì chạy đâu xa
Trước sau gì cũng bước ra công đường.
---+++---
LỘ
Xuất thân là cán bộ đoàn
Đi lên từ lúc tóc còn đen thui
Bây giờ thì chẳng còn vui
Vì bao nhiêu chuyện có mùi khó che
Bây giờ cả nước đều nghe
Chuyện anh tự tác tay che bầu trời
Bây giờ anh phải trả lời
Chuyện anh bán đất kiếm lời có không
Phen này coi bộ không xong
Một đời tu luyện đổ sông đổ hồ
Thật là cái chuyện điên rồ
Tưởng rằng khuất tất cơ hồ đã yên
Ai dè sóng gió nổi điên
Thổi tan thành cứt về miền hỏa thiêu.
---+++---
SÔNG THẠCH HÃN
Người qua Thạch Hãn xin dừng bước
Ngắm kỹ dòng sông nước lững lờ
Nơi đây đã từng mờ lửa đạn
Huynh đệ tương tàn máu đỏ sông.
---+++---
CHẾT
Có những cái chết hóa thành bất tử
Có những cái chết lịch sử hờn căm
Dù sống trăm năm hay sống nửa đời
Sống sao đừng để miệng lời oán than.
---+++---
HẾT THỜI
Một thời chúa tể rừng sâu
Bây giờ nằm đó vểnh râu chờ mồi
Lim dim suy nghĩ bồi hồi
Đời ta không lẽ xong rồi từ đây
Ngày xưa vùng vẫy trời mây
Dọc ngang một cỏi đó đây oai hùng
Bây giờ giữa chốn lao lung
Buồn cho số phận anh hùng sa cơ
Thôi thì đành phải giả lơ
Dặn lòng an phận làm ngơ cho lành.
---+++---
THỜI OANH LIỆT CÒN ĐÂU
Ngày xưa vùng vẫy rừng xanh
Bây giờ chỉ có loanh quanh trong chuồng
Ngày xưa tả hữu điền cuồng
Bây giờ một chỗ thèm thuồng tự do
Ngày xưa không nói đôi co
Gặp mồi là chụp chẳng lo chẳng màng
Bây giờ chịu phép đầu hàng
Chim lồng cá chậu thân tàn xác xơ
Bây giờ nằm đó mà mơ
Mơ thời oanh liệt sữa bơ ngập tràn
Hởi ôi số phận bẽ bàng
Phải đành chấp nhận trăm ngàn đắng cay
Đắng cay cũng bởi mình vay
Bây giờ phải trả cũng hay thôi mà .
---+++---
- HẾT -
Nguyễn Quốc Thắng
Hình minh họa sưu tầm từ Facebook của Nguyễn Quốc Thắng và internet. Xin cám ơn các tác giả.
|