THƠ : ĐỜI TNXP , YÊU LÀ NHƯ THẾ ! - TRẦN VIỆT SƠN.
Tình yêu giản đơn! Tình yêu nào cũng đều xuất phát từ sự chân thành. Tất nhiên, mọi toan tính hay giả dối ngay từ ban đầu đã không được gọi là tình yêu. Vậy nên người ta có thể bận rộn trong một xã hội mà mọi thứ cứ chạy theo một guồng quay không được hẹn chế độ tạm dừng. Nhưng người TNXP trong cuộc sống lao động, gian khổ, nên tình yêu rất chân thành. Xin trân trọng giới thiệu bài thơ “ĐỜI TNXP , YÊU LÀ NHƯ THẾ !” của tác giả Trần Việt Sơn. NBT.
Con tôi ngồi gần hay hỏi nhỏ
Hồi xưa ba yêu má ra sao ?
Tỏ tình giửa giờ nghỉ giải lao
Hay chỉ là mắt nhìn mắt, ánh nhìn tha thiết
Tôi chỉ cười, không thể nào con biết
Thanh niên xung phong hồi đó, má với ba
Chẳng có công viên, mơ tưởng ngắm hoa
Mà chỉ là nắng lửa, con kinh đào dài hun hút
Thời tuổi trẻ chỉ là trái tim sôi sục
Tay cuốc tay leng hồ hởi ngày đêm
Tình yêu chỉ làm ý chí tăng thêm
Chứ chẳng dám ngỏ lời hẹn hò nhăng nhít
Ra hiện trường, sình lầy, bàn tay rít chịt
Không dám nắm tay, sợ lấm bẩn… tay ai
Xót xa lòng, tay ai đầy những vết chai
Biết, nhưng cứ hỏi , ơ… có đau không…bé ?
Má con quay lại, cười khe khẻ
Tui đau hay không, mắc mớ gì…anh !
Hương tóc thoảng đưa, thơm ngát mùi chanh
Ba say đắm, tâm hồn rộn rã
Đấy, thế là đã yêu, ba với má
Không ai dành, má đã là của …riêng ba
Không hẹn hò, không đi dạo, chẳng tặng hoa
Đời TNXP, yêu giản đơn như thế.
TRẦN VIỆT SƠN.
Hình minh họa sưu tầm từ kho ảnh tư liệu của LLTNXP TPHCM và tác giả Trần Việt Sơn cung cấp. Xin cám ơn các tác giả.
|