Trang chủ | Thông tin chung | 4C Thành Đoàn | Liên đội CĐ 6 | Liên đội 303 BG |
       Giới thiệu  
       Thông tin  
       Lịch sử đơn vị  
       Phong Trào Viết Văn  
       Văn hóa - Nghệ thuật  
       Liên lạc - Góp ý  

TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 2) - Trần Việt Sơn.

Một món quà có giá trị về hai mặt vật chất và tinh thần! Có thể có giá trị chỉ 1 trong 2, hiếm khi có giá trị hai mặt. Vậy, món quà tết vô giá là gì? Mời xem tiếp truyện ngắn của Trần Việt Sơn. NBT.

Thế là chúng tôi bắt đầu yêu nhau, nhưng mọi việc đâu có dễ dàng gì. Khi mới quen, biết tôi thất nghiệp, cô ấy liền bạo gan giới thiệu tôi vô làm ở tổ hợp may mặc của ba cô. Phải nói thời gian đầu tôi có biết gì đâu, nào là vắt sổ, ủi, cắt ... ôi nó cứ rối cả lên, Hết hư cái này lại trật chổ kia. Ba cô ấy là người khó tính, hở chút là la rầy, lại cố tình giao tôi toàn việc khó. Nhưng với cái máu gan lì  thời còn ở TNXP, từ từ tôi bắt nhịp làm việc đến nổi ba cô ấy phải ngạc nhiên. Tuy nhiên, làm là một việc, còn yêu lại là một việc khác. Ba cô ấy luôn miệng nói với mọi người là đòi hăm gã cô ấy cho một ai đó. Ông còn luôn nói bóng gió “ai mà làm biếng không có chí tiến thân thì đừng bày đặt có suy nghĩ lấy con tao”. Tôi tự biết phận mình nên cố gắng làm việc kiếm tiền nuôi ba già của tôi, còn tình thì tạm gác qua một bên dù rằng đang rất yêu.... Cô ấy thì theo dõi tôi sát sao, chuyện làm thì cô yên tâm, nhưng thấy mấy cô công nhân nữ cứ cười cười, nói nói với tôi là giận, là hờn, là ghen (chắc tại tôi dù đen đúa nhưng hơi đẹp trai, thiệt đó ! ), nhưngđược một cái là mau quên. Ngày tháng qua, (khoảng 4 năm có lẽ) tự nhiên  tôi được đề bạt lên làm quản đốc, trách nhiệm nặng nề hơn nhưng tôi luôn cố gắng hoàn thành. Cô ấy vẫn yêu tôi, luôn động viên tôi hãy cố lên, rồi sẽ có ngày ba cô ấy sẽ thay đổi suy nghĩ về tôi.

Một ngày nọ, ba cô ấy gọi tôi lên và nói: “bác hiểu và tin con từ lâu, nhưng cái gì cũng phải có thử thách, bác thấy con là một thanh niên có chí khí, không nản lòng trước mọi khó khăn, có nhiều sáng kiến giúp tổ hợp ngày càng vững mạnh, đúng là phẩm chất của một TNXP. Bác rất thích. Nay sức khoẻ đã yếu, bác quyết định giao tổ hợp này lại cho 2 con quản lý và đồng ý cho 2 đứa đến với nhau. Mọi chi phí cưới hỏi để bác lo, chuyện còn lại là con phải hứa lo cho con bác được hạnh phúc, thế thôi, con thấy thế nào ?”.

Tôi mừng đến quíu cả lưỡi “dạ , con... đồng ý cả 2 tay”.  Không còn gì vui hơn, khi nhìn lên tấm lịch mới nhớ hôm ấy là ngày đưa ông Táo về trời, sắp đến Tết rồi, đúng là một món quà không thể nào quí giá hơn.

       Cưới xong thì ba tôi qua đời, tôi bán nhà qua ở luôn nhà vợ, tối cố gắng đi học thêm nào là quản trị kinh doanh, nào là ngoại ngữ, nào là vi tính... để quản lý tổ hợp tốt hơn. Vợ tôi thì lo ngoại giao bên ngoài, tôi thì lo bên trong, bao nhiêu khó khăn 2 đứa cùng nắm tay vượt qua. Tôi phát triển tổ hợp thành công ty, nhân viên thiếu tôi ưu tiên nhận những cựu TNXP như tôi và con cháu của họ. Về sau còn nhận cả những thanh niên cai nghiện trở về làm lại cuộc đời. Rồi vợ tôi có thai, hạnh phúc càng vở oà khi cô ấy sanh cho tôi 1 thằng cu ngay đêm giao thừa. Đúng là một món quà Tết thật ý nghĩa và vô giá. Có thể nói đây là lần đầu tiên tôi khóc, khóc vì sung sướng. Khi ẵm bé vào lòng, sinh linh bé nhỏ ấy như cũng hiểu niềm vui của ba nó nên luôn nhìn tôi cười rất dễ thương . Những năm sau đó, vì tôi có thêm 1 bé gái, lu bu công việc không theo dõi việc học của các con. Nhưng con trai tôi luôn học giỏi và có học bổng đi du học nước ngoài. Khi về nó cưới con gái  1 đồng đội của tôi cách đây 1 năm ...

        Đột nhiên tôi nhớ ra, cái tôi thấy thiếu thiếu trong ngày Xuân về là...quà Tết, buồn nha... ! Đồng ý, tuổi già thấy gia đình con cái sum họp thành đạt hạnh phúc là đã vui rồi. Nhưng sao tôi cứ muốn được tặng quà, có trẻ con quá không các bạn ? . Thấy tôi ngồi trầm tư, vợ tôi đi ra ôm vai tôi và thủ thỉ “chờ quà phải không? Ông già  rồi mà cứ nhí nhố như thời còn trẻ, muốn có quà liền bây giờ hay mùng một Tết mới tặng ?” . Đúng là hiểu tôi chỉ có vợ, tôi hăm hở hỏi liền “tặng luôn đi, vài ngày nữa là Tết rồi, đừng làm tôi nôn nghe, quà gì vậy bà xã ?.

Tự nhiên. vợ tôi gọi con dâu ra đứng kế bên và la lớn “ông sắp làm ông nội rồi”. Không có gì tả nổi niềm vui của tôi lúc này, những món quà quí giá đều đến trong những ngày Tết đến Xuân về, nó không tính được bằng tiền hay vàng bạc kim cương. Nhưng trên tất cả là sự yêu thương, trân trọng thấu hiểu nhau trong cuộc sống, là tình yêu tình người trong cuộc đời của tôi. Một ông già cựu TNXP !     - Hết.

Trần Việt Sơn.


Hình minh hoạ sưu tầm trên Internet. Xin cám ơn các tác giả.



CÁC TIN TỨC KHÁC :
THƠ: CÓ BAO GIỜ... - Trần Việt Sơn (2024-04-05)
TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 1) - Trần Việt Sơn. (2024-01-09)
THƠ : SAO EM KHÔNG VỀ... - Trần Việt Sơn (2023-09-24)
THƠ: KHÔNG GIỠN À NGHE ! - Trần Việt Sơn (2023-05-28)
NHỮNG ĐỒNG ĐỘI CŨ CỦA TÔI ƠI ! - Thiên Thanh (2023-03-28)
Truyện ngắn: HÃY TIN TÔI - Trần Việt Sơn (2022-07-05)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO EM... Trần Việt Sơn (2022-06-30)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO ANH... - Trần Việt Sơn (2022-06-26)
THƠ: NGÀY TRỞ VỀ - Trần Việt Sơn (2022-05-18)
THƠ : CÓ PHẢI EM LÀ... - Trần Việt Sơn (2022-04-12)

web counter
web counter
  Bản quyền thuộc Câu lạc bộ Cựu TNXP TP.HCM
  Địa chỉ: 760 lầu 2, Trần Hưng Đạo, Phường 7, Quận 5, TP.HCM

Phát triển web:    Đông Nam Á