THƠ: XUÂN VỀ PHẢI KHÔNG EM - TRẦN VIỆT SƠN.
Tháng Chạp, khi giá lạnh tràn về lòng người náo nức đón xuân. Những người đi xa thấy náo nức mong trở về nhà, sum hợp sau bao ngày xa cách. Nhưng bộ đội và thanh niên xung phong thì khác. Nhất là nếu đang đóng quân, làm nhiệm vụ nơi chốn biên cương của Tổ quốc. Phải tiếp bước ông, cha xây dựng và bảo vệ quê hương, những truyền thống của bao đời. Những TNXP đã đi phục vụ chiến đấu, bảo vệ biên giới phía Tây Nam lại nhớ về dĩ vãng. Xin giới thiệu bài thơ “XUÂN VỀ PHẢI KHÔNG EM” của tác giả Trần Việt Sơn. NBT.
Mùa xuân về rồi phải không em
Mai đào nở thắm khắp phố phường
Cúc lan khoe sắc từ muôn hướng
Rộn rã lòng anh nổi nhớ mong
Thông cảm cho anh người xung phong
Bạn bè còn đó sao về được
Ngày xuân ngày Tết chân vẫn bước
Băng rừng tải đạn cáng thương binh
Anh biết mẹ cha dõi bóng hình
Thằng con yêu quí về ăn Tết
Rồi mứt, bánh chưng ai ăn hết
Thèm cha la mắng, mẹ vổ đầu
Nhưng giữa đạn bom vẫn chúc nhau
Năm mới bình an nguyện vọng thành
Hết sạch giặc thù hết chiến tranh
Anh lại trở về làng quê ấy
Dưới bóng đa già tay nắm tay
Rồi kết duyên tình chẳng rời xa
Mùa Xuân sẽ đến hồn lơi lã
Em hãy vững tin lệ đừng rơi
Xuân về rồi đó em ơi
Qua nhà chúc Tết giùm anh nhé
Tập lần làm dâu đi cô bé
Cha mẹ vừa lòng, thế là Xuân !
TRẦN VIỆT SƠN
Hình minh họa sưu tầm trên internet và của TNXP, chế tác của NBT. Xin cám ơn các tác giả.
|