Trang chủ | Thông tin chung | 4C Thành Đoàn | Liên đội CĐ 6 | Liên đội 303 BG |
       Giới thiệu  
       Thông tin  
       Lịch sử đơn vị  
       Phong Trào Viết Văn  
       Văn hóa - Nghệ thuật  
       Liên lạc - Góp ý  

THƠ: VĨNH BIỆT ĐỒNG ĐỘI - TRẦN VIỆT SƠN

Những ai đã từng khoác lên mình đồng phục TNXP, thì đã có rất nhiều kỷ niệm để nhớ, đã gắn với đời sống công tác và sinh hoạt ở tập thể cùng đồng đội. Nay nhiều cựu TNXP đã đi những năm sau ngày thống nhất đất nước (ngày 30/4/1975), hiện đã già yếu bệnh tật. Hồi trẻ họ thường nói với nhau “Giầy dép có số, người có số”. Họ nói để động viên nhauvượt qua khó khăn gian khổ, không sợ chết chóc khi phục vụ chiến đấu, bảo vệ biên giới Tây Nam. Nhưng! Những ai vượt qua được giai đoạn ác liệt ngày xưa, nay cũng phải chết. Người còn, người mất, đã lần lượt phải qua đời chấm dứt các hoạt động của cuộc sống. Buồn ! Kính chúc “Bạn” sớm đến được bến bờ an vui mới và hạnh phúc nơi miền cực lạc. Xin giới thiệu bài thơ “VĨNH BIỆT ĐỒNG ĐỘI” của Trần Việt Sơn. NBT.                  

Lại một đồng đội nữa ra đi

Anh nằm đó như là đang ngủ

Anh đã sống, lẽ ra… là đầy đủ

Những buồn vui, cười nói, yêu thương

Nhớ ngày nào tôi cùng anh lên đường

Áo xanh cỏ úa, đào kinh, rồi ra biên giới

Anh thường tâm sự, ở nhà có người chờ, người đợi

Lúc tụi mình về, mày làm rễ phụ nghe chưa

Tuổi trẻ vô tư, tôi giữ nguyên lời hứa

Ngày hợp hôn, anh cứ đòi mặc áo xung phong

Tôi bật cười, mày có khùng không

Tao không khùng, thích vậy cho oai

Để nhớ… những ngày vượt qua mọi chông gai

Hai đứa mình, lương khô chia nhau phân nữa

Cống hiến cho đời không hề chọn lựa

Sướng cho mình, gian khổ để cho ai !

Già rồi, lâu lâu gặp nhau, xị đế lai rai

Với dĩa khô nướng vợ anh làm ngon tuyệt

Ngồi ôn ký ức, anh như người diễn thuyết

Huyên thuyên, rành rẽ, kể những chuyện ngày xưa

Rồi anh ngã bệnh ung thư, mọi dự định vẫn chưa…

Vợ mắc tiểu đường, con thi vào đại học

Ôi bao lo toan, nhìn tôi anh khóc

Có gì đâu, tôi chỉ biết vổ về

Gai rừng đạp nát, bom đạn đã chê

Cớ gì mày sợ cái bệnh cái đau nhỏ xíu

Nhưng lòng tôi xót xa…, đành chịu

Khi gần anh giây phút cuối cùng

Ước mơ khi mất, không áo lụa gấm nhung

Cứ bộ đồ xung phong như hồi còn sống

Tôi mặc cho anh mà tay lóng cóng

Vĩnh biệt mày, đồng đội thân thương !

TRẦN VIỆT SƠN


Hình minh họa sưu tầm trên internet và chế tác thêm của NBT trang Web. Xin cám ơn các tác giả.



CÁC TIN TỨC KHÁC :
THƠ: CÓ BAO GIỜ... - Trần Việt Sơn (2024-04-05)
TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 2) - Trần Việt Sơn. (2024-01-10)
TRUYỆN NGẮN NHỮNG MÓN QUÀ TẾT VÔ GIÁ (Kỳ 1) - Trần Việt Sơn. (2024-01-09)
THƠ : SAO EM KHÔNG VỀ... - Trần Việt Sơn (2023-09-24)
THƠ: KHÔNG GIỠN À NGHE ! - Trần Việt Sơn (2023-05-28)
NHỮNG ĐỒNG ĐỘI CŨ CỦA TÔI ƠI ! - Thiên Thanh (2023-03-28)
Truyện ngắn: HÃY TIN TÔI - Trần Việt Sơn (2022-07-05)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO EM... Trần Việt Sơn (2022-06-30)
THƠ : HÃY ĐỂ CHO ANH... - Trần Việt Sơn (2022-06-26)
THƠ: NGÀY TRỞ VỀ - Trần Việt Sơn (2022-05-18)

web counter
web counter
  Bản quyền thuộc Câu lạc bộ Cựu TNXP TP.HCM
  Địa chỉ: 760 lầu 2, Trần Hưng Đạo, Phường 7, Quận 5, TP.HCM

Phát triển web:    Đông Nam Á