THƠ : ANH VÀ EM - TRẦN VIỆT SƠN
Chàng thanh niên lên đường đi nghĩa vụ. Bạn gái anh vẫn giử trọn tình nhau và chờ đợi. Ngày anh về, họ lại đoàn tụ bên nhau. Nếu chuyện tình yêu đó có thật, thiệt là hạnh phúc biết bao! Xin giới thiệu bài thơ “ANH VÀ EM” của tác giả Trần Việt Sơn. NBT.
Ngày anh lên đường đi xung phong
Anh như con thuyền vươn ra biển lớn
Em thì ở lại, bến vắng cô đơn
Nhưng em hứa, luôn là bến chờ bến đợi
Ngoài khơi xa ấy, là nhiều điều tươi mới
Và cả sóng to, gió lớn, bão bùng
Anh cứ bảo, thân trai phải làm anh hùng
Cho thỏa chí tang bồng hồ hải
Đi đào kinh, rồi ra biên ải
Vượt mọi gian nan nguy khó không sờn
Anh vững tay chèo vượt bao sóng lớn
Hứa sẽ về… khi biển lặng gió êm
Thì anh hãy về, em, dù ngày hay đêm
Vẫn âm thầm cầu mong cho thuyền vững tiến
Và trong tim anh, em luôn hiện diện
Vững vàng khi… có nhiều bến đỗ dọc đường
Ấm áp không anh, về với bến yêu thương
Khi biển lặng sóng êm, tình em trên tất cả
Cây trái sum xuê, đất cằn ngập tràn hoa lá
Với anh và em, thế là đủ đầy, hạnh phúc đôi ta.
TRẦN VIỆT SƠN
Hình minh họa sưu tầm trên internet và chế tác thêm của NBT trang Web. Xin cám ơn các tác giả.
|