Thơ: XIN LỖI MẸ - Trần Việt Sơn
Cám ơn mẹ vì đã sinh ra con trên cõi đời này. Con sẽ không biết được thế giới này rộng lớn bao nhiêu, có bao nhiêu sắc màu và có bao nhiêu cảm xúc. Dù chặng đường của con còn dài lắm mẹ à! Mẹ đừng sợ con bé bỏng, không chịu được những gì sẽ đến trong cuộc sống. Con sẽ sống với cộng đồng, vì mọi người, chứ không cá nhân thủ lợi cho riêng mình. Mẹ hảy vui lên khi được thấy con trưởng thành, con cười vui hạnh phúc đã biết đóng góp xã hội. Con hạnh phúc là mẹ hạnh phúc mà, đúng không mẹ? Xin giới thiệu bài thơ “XIN LỖI MẸ” của tác giả Trần Việt Sơn. NBT.
Đêm qua con về đứng dưới dàn bông giấy
Ăn tô mì nóng, mẹ mới nấu cho con
Không thịt, không rau, con thấy vẫn ngon
Vì chính tay mẹ đã truyền hơi ấm
Con biết giờ này, mẹ thường ngồi ngắm
Di ảnh cha sau làn khói hương bay
Chờ con đi làm về, chưa kịp rửa tay
Là ôm mẹ, hôn lên tóc bạc màu sương gió
Con được hôm nay, mẹ vượt bao gian khó
Lo cho con được làm bác sĩ như cha
Thức trắng đêm khi con công tác miền xa
Nay lo lắng khi con vào tâm dịch
Mẹ ơi, mọi người đang khổ đau vì COVID
Thì không lý do gì con lại ngồi yên
Ai cũng muốn bên nhau tất cả đoàn viên
Ấm áp bửa cơm, vui tươi cười nói
Cho con xin lỗi vì con tim kêu gọi
Đất nước cần con phải ra đi
Mẹ ở nhà ,vui lên nhé, chớ sầu bi
Nơi tuyến đầu đã có con và bao đồng đội
Lâu lâu về ngang nhà thì trời đã tối
Thèm tô mì, tô canh súp, dĩa rau
Nhưng con không dám vào, ruột cắt, lòng đau
Biết làm sao được, dịch bệnh đang còn đó
Nước mắt rơi, tô mì nằm bên cửa ngõ
Là ngàn yêu thương mẹ dành hết cho con
Con xin lỗi, mẹ sẽ buồn và... mất giấc ngủ ngon
Hết dịch con về, lại nhỏ bé trong vòng tay mẹ.
Trần Việt Sơn
Hình minh họa sưu tầm trên internet và chế tác thêm của NBT trang Web. Xin cám ơn các tác giả.
|