THƠ : CHỜ CON VỀ... - TRẦN VIỆT SƠN
Mỗi khi nhớ đến con, mẹ ngắm nhìn di ảnh con một lúc. Con hy sinh khi còn trẻ. Mẹ tự hào vì con trai mình đã lao động cống hiến, chiến đấu, hy sinh vì Tổ Quốc! Đó là lời tâm sự tận đáy lòng của các bà mẹ Việt Nam Anh Hùng. Xin giới thiệu bài thơ cùng bạn đọc. NBT.
Tết đến rồi, con có về với mẹ không ?
Mẹ vẫn nhớ ngày con mặc áo xung phong
Thấy con lớn, mẹ vui sướng trong lòng
Và con hứa “sẽ luôn về thăm mẹ”
Thời gian trôi, bốn mươi năm có lẻ
Mẹ vẫn cô đơn, nhà tranh vách lá đơn sơ
Con ở đâu, mẹ vẫn ngóng vẫn chờ
Ngày Xuân đến, con vẫn xa biền biệt
Mẹ vẫn giữ từng lá thư con viết
Nào là đào kinh, gian khổ nhưng vui
Nào ra biên giới, băng rừng vượt suối
Tải đạn, cáng thương, vượt mọi chông gai
Rồi khoe mẹ con có quen người con gái
Mái tóc dài, mắt sáng như sao
Chung đơn vị, cùng chiến đấu bên nhau
Và xin phép... ngày về sẽ thưa với mẹ
Mẹ đã mơ, một ngày không còn buồn tẻ
Con về cùng con dâu hạnh phúc sum vầy
Cha sẽ cười “tui không uống rượu mà say”
Vì bận rộn tiếng nói cười trẻ nhỏ
Nhưng chỉ là mơ, nổi chờ ngày dài vò võ
Con đã ra đi một chiều mưa rơi tầm tả
Nén nổi đau, mẹ kiên cường đến lạ
Và tự hào con tôi đã hy sinh vì Tổ quốc...
Mổi lần Tết về, mẹ vẫn nấu món ăn quen thuộc
Canh khổ qua, dưa giá, thịt kho tàu
Nhường con hết, mẹ nhịn, có sao đâu
Và mong ước, con sẽ về vui Xuân với mẹ !
TRẦN VIỆT SƠN
Hình minh họa sưu tầm trên internet và chế tác của NBT. Xin cám ơn các tác giả.
|