Y HỌC THƯỜNG THỨC - PHỔ THÔNG: XIN ĐƯỢC HỎI CÁC CHUYÊN VIÊN
Một vài điều tỏ ra về thường thức người mình còn kém lắm Than ôi! Sự sống của ta là có bờ mà sự biết là không bờ! Trang Tử
Thường thức, cũng gọi là phổ thông tri thức, nghĩa là sự tri thức mà ở đời ai nấy đều phải có, để ứng dụng trong đời của mình. Cái danh từ nầy, tiếng Pháp kêu là Connaissances usuelles. Usuelles nghĩa là "thường dùng, dùng hằng ngày". Y học thường thức rất cần cho sự sống chúng ta. Vấn đề không chỉ là hết bệnh hay không ? Mà sự sai lầm có thể hệ lụy không lường . . . có thể từ “thân tàn ma dại” đến chết người. Xin giới thiệu một số bài viết từ thực tế kinh nghiệm đã gặp của Bác sĩ Thiều Hoành Chí (BS Thiều, có nhiều năm công tác ở TNXP TPHCM) đến các bạn đọc và suy gẫm. NBT Web
Câu hỏi thứ nhất : tôi nghe thiên hạ nói …. cá chết có cân năng hơn lúc cá còn sống , xin được hỏi tại sao?
Trả lời : trước hết anh phải mua một con cá sống, cân nó và sau khi nó chết anh cân lại lần thứ hai xem sao.
Người hỏi về nhà làm thử và tự tìm ra lời giải đáp, cân nặng không khác nhau giữa con sống và con chết.
Câu hỏi thứ hai : chính mắt tôi thấy nhà ảo thuật có khả năng biến giấy “tạp chí” thành tờ đô la Mỹ mới toanh, xin được học cách làm ra tiến bằng giấy “tạp chí”.
Trả lời : dù chính mắt anh thấy, nhưng anh bị nhà ảo thuật lừa, nếu họ thật sự có khả năng ấy họ không dại gì đi làm ảo thuật chi cho mệt xác và nếu thật sự họ có khả năng ấy họ bí mật dấu tay nghề vì cảnh sát biết tay nghề này cảnh sát sẽ tống họ vô nhà giam vì sản xuất tiền giả.
Câu hỏi thứ ba : Gần nhà tôi có một thấy thuốc nam chuyên chữa bệnh ung thư da, bệnh nhân đến, ai cũng được chữa khỏi, sao thầy quá tài ?
Trả lời : Bệnh ngoài da có rất nhiều loại, muốn biết ung thư hay không phải vào bệnh viện khám và xin cắt miếng thịt để xem trong kính hiển vi nó là bình thường hay bất thường, hoặc nuôi cấy trong phòng thí nghiệm xem “cái gì” sinh ra bệnh.
Ông thầy thuốc nam trị được bệnh ung thư da…vì bản chất nó không nhất là ung thư…nó chỉ là vết nhiễm trùng , thấy điều trị nó bắng kháng sinh thông thường…khi hết bệnh thấy kết luận nó là ung thư. Thầy đã kết luận lầm nguyên nhân đê thày nổi tiếng giỏi hơn các thấy Tây y. Kết luận làm nguyên nhân là một kiểu giải thích đối với một kết quả đã được biết trước.
Trên đời này rất ít ai biết chuyện tương lai ra sao, nhưng giải thích chuyện xảy ra rồi thì…giải thích kiểu nào cũng đúng
Ví dụ lúc anh làm việc không ai thấy anh sai sót gì cả, nhưng khi anh gặp thất bại có những bảng đánh máy ghi sẳn từ đời nào ghi rỏ bệnh chủ quan , duy ý chí, vi phạm các nguyên tắc tài chính, thiên vị nể nang ….vi phạm luật pháp hiện hành
Đó chính là một kiểu giải thích đối với một kết quả đã được biết trước.
Câu hỏi thứ tư : tại sao các nhà ngoại cãm biết được nơi chôn cất các liệt sĩ chết hàng chục năm trước ?
Trả lời : Tôi tự đặt câu hỏi nhà ngoại cãm Làm sao xác định được bộ xương này là bộ xương của ai ?
Chính vì không xác định được tính chính xác nên….nó đòi hỏi một niềm tin vô điều kiện cũa thân nhân người chết và phải trả công cho nhà ngoại cãm vì thân nhân liệt sĩ không có cách nào chứng minh đó không phải là bộ xương của liệt sĩ,
Người Mỹ khi nhân hài cốt lính Mỹ họ có thể xác nhận là người Mỹ nhưng cũng thể nói xác đó là của ai nếu không có chứng cớ đính kèm đó là thẻ bài ( mỗi người lính Mỹ đều mang hai thẻ bài (số quân, căn cước), một kèm trong trong xác chết và một được mang về đơn vị để xác minh đương sự đã chết)
Câu hỏi thứ năm : Tôi có một người bạn bị bệnh ung thư đã co di căn, bác sĩ chuyên khoa ung bướu bảo về nhà bồi dưỡng sống tới đâu hay tới đó, có một thầy thuốc nam nhận chữa và kéo dài tuổi thọ thêm ba tháng . Vậy thuốc nam có thể chữa ung thư?
Trả lời : không có thầy thuốc nam bệnh nhân cũng sống ba tháng, cũng có bệnh nhân sống thêm 6 tháng !
Câu hỏi thứ sáu : Tôi có đưa cháu ở ngoài đảo Thổ châu thuộc Phú quốc bị suy thận, nhờ anh giới thiệu nhập bệnh viện, khoa Thận thuộc BV 115.
Tôi hỏi anh bạn tôi : Ai chẩn đoán bé đó bị suy thận?
Ông thầy thuốc ngoài đảo Thổ châu.
Bộ anh tưởng thấy thuốc nói là đúng hay sao?
Muốn tôi giới thiệu…. phải đưa bé đến cho tôi khám….tôi làm sao tin được lời ông thầy nào đó…chần đoán.
Không những tôi khám mà tôi còn phải cho bé đó làm các xét nghiệm cơ bản như chụp hình phổi, thử máu, thử phân, thử nước tiểu, tôi là bác sĩ tôi đâu có thể nhắm mắt giới thiệu (như
dân thường đi khám bệnh).
Thế là cô bé ở đạo Thổ châu với kết quả xét nghiệm lá mắc bệnh giun.
Đúng là ỏ vùng xa dân đau hướng Đông thấy chửa hướng Bắc, chữa hoài không khỏi là như thế, thầy đã sai lầm nguyên nhân.
BS Thiều
LÀM SAO ĐÁNH GIÁ MỘT NGUỒN TIN : THẬT THÀ HAY LỪA DỐI
Ai đưa tin.
Với mục đích gì ? Ai tài trợ chi phí quảng cáo ? Ai hưởng lợi ? Ai chi tiền mua sản phẩm, nhà giàu hay nhà nghèo? Giá trị mang tính ngẩu nhiên hay mang tính tất nhiên ?
Quảng cáo chỉ là một hiện tương mà ai cũng thấy, bản chất thật sự nó ra sao…không phải ai cũng biết. Đa số mua về rồi mới biết mình bị lừa và bán lại không ai mua…chỉ có các anh chị mua bán đồng nát, ve chai mua với giá rẻ mạt, không bán ve chai thì chất trong nhà chật chổ…chẵng được tích sự gì cả.
Nội dung quảng cáo có giá trị khoa học hay không thể chứng minh được bằng khoa học cơ bản chân chính.
Đối với nguồn tin mang tính ngẫu nhiên và không lý giải bằng khoa học, tức là họ chỉ nói số ca thành công nhưng không nói tỷ lệ thành công trên tổng số nghiên cứu (nghiên cứu có giá trị cần ít nhật 1000 người tham gia có họ tên, ,địa chỉ, số điện thoại liên lạc được).
Họ không thể xác định thời gian chữa trị, chỉ nói chung chung là xài càng lâu càng có giá trị, nếu ai chờ không nổi …bỏ cuộc..họ đổ lổi bệnh nhân thiếu niềm tin …
Đã mua hàng rồi xài rồi…không thấy kết quả…còn bị họ mắng cho thiếu niềm tin…ở ”người lừa gạt”.
Hoặc giá trị chỉ mang cảm tính, hoặc mang tính tâm linh thần thoại của thời kỳ mọi thần thánh có quyền sinh sát.
Nhất là các tin đồn trong dân gian, được đồn thổi từ người già cả dốt nát tới người có học, người có quyền chức “cả tin”, từ đám con nít đưa tin cứt dê là thuốc tể, sang bà già dốt nát, chuyển sang các người co học , người có chức quyền…chuyện nói dóc trở thành bài thuốc thần kỳ được phát ra từ các nhân vật có uy tín trong xã hội.
(Xin mở ngoặc : muốn làm thấy thuốc , phải mất ít nhất sáu năm học…sau khi tốt nghiệp cấp 3, thế mà RẤT ĐÔNG NGƯỜI TRUNG NIÊN VÌ MUC ĐÍCH NÀO ĐÓ KHÔNG BIẾT HAY VÌ TỐT BỤNG các bài thuốc truyền khẩu thì được các người có học hay quan chức chưa từng biết sinh lý học, bệnh lý học…tuyên truyền một cách vô trách nhiệm, họ chưa uống bao giờ nhưng họ khuyên người khác uống).
Họ tin luật phong thủy, họ tin thầy bói mù, họ tin các thầy ngoại cãm (chuyên tìm mộ người chết có thể từ 50 năm trước, nhưng không bao giờ tìm được địa chỉ người còn sống)
……thì không tổ chức khoa học nào thuốc chính phái bỏ tiền ra nghiên cứu khoa học để xác minh tính xác thực. Vì sao ?
Một đề tài nghiên cứu khoa học thuộc chính phái….rất đắc tiền vì nó cần nhiếu cộng tác viên, nhiều sự tham gia của các phòng thí nghiệm, của các nhà hóa học và các thí nghiệm trên con vật …..trước khi thí nghiệm ở con người, những người tình nguyện tham gia làm “vật hy sinh”. Họ cần ít nhất 1000 tình nguyện viên, có họ tên địa chỉ và số điện thoại liên lạc được.
Nhà nước không bao giờ bỏ tiền ra nghiên cứu chuyện tào lao.
Các nhà tài trợ chỉ bỏ tiền nghiên cứu khi…hiện tượng mang tính tất nhiên, và được các nhà khoa học đánh giá sơ bộ …cò vẻ mang tính khoa học chân chính.
Tại sao tôi nói khoa học chân chính ?
Vì các nhà quảng cáo nào mà không nói sản phẩm mình mang tính khoa học, họ cũng lý luận ra trò lắm…nhưng khi bạn mua về…thì bạn sẽ biết giá trị nó như thế nào.
Đa số các của hàng bán nó…không ai biết địa chỉ…chỉ biết số điện thoại khi cần mua nó, người ta mang tới tận nhà cho mình.
Đừng đòi hỏi tất cả các tin đồn thất thiệt, các tin đồn vô căn cứ, và các bài thuốc do bản thân tự nghĩ ra…đều được các nhà khoa học xác minh.
Giống như các thí sinh ca sĩ bị loại từ vòng đầu khi giám khảo hỏi kiến thức về âm nhạc, không có kiến thức về âm nhạc mà đòi tham gia …hội thi tuyển chọn ngôi sao???
BS Thiều
Ảnh vui minh họa - Sưu tầm từ internet
|