Trang chủ | Thông tin chung | 4C Thành Đoàn | Liên đội CĐ 6 | Liên đội 303 BG
       Thông tin sinh hoạt  
       Văn-Thơ-Kể chuyện  
       Hướng dẫn sử dụng  
       Liên lạc - Góp ý  

Tập Chuyện Mới: “Trượt qua miền ký ức”. Kỳ 1 - Trung Võ.

NBT giới thiệu tập chuyện mới: Bạn đọc sẽ thấy chuyện ở rừng, chuyện vui buồn gian khổ, sinh hoạt TNXP ở Tây Nguyên, mấy mươi năm về trước. Tác giả là cựu cán bộ TNXP, có thời gian dài sống và công tác tại đó. Phấn đấu, từ TNXP vươn lên, giai đoạn những năm 1985, chức vụ cao nhất đã kinh qua là Tổng đội trưởng - Tổng đội 6 (Đắc Min). Tác giả nói: “chỉ quay lại những thước phim ngắn nhưng chân thật, dù không đầu không đuôi, nhớ đâu ghi đó”. Nhưng, nếu người đọc từng đã sống ở rừng, sẽ nhớ rừng. Nay, nếu có về lại thăm chốn củ, rừng không còn nữa! Xin cám ơn tác giả đã tặng tập chuyện. Xin trân trọng giới thiệu tập chuyện ký ức của tác giả Trung Võ. Tập chuyện có 59 trang (khổ vừa 12,5 X 20 cm). Với 19 bài. Xin giới thiệu đến các bạn, nhất là những cựu TNXP đã từng sống ở rừng Tây Nguyên. Tập chuyện in khá đẹp, có bìa in offset, dù không phải đễ xuất bản kinh doanh, mà tặng đồng đội, bạn bè.  Mời xem trước kỳ 1 (có 3 bài). Sẽ lần lượt đăng đủ toàn tập.                                                                 

Trượt qua miền ký ức. Thanh niên xung phong.

Những dòng chữ gởi đến các bạn không phải là thơ, tuyệt nhiên không phải là văn chương. Đây là những đốm ký ức gần 20 năm trong TNXP, nó đến bất chợt trong đầu trong bất kỳ thời gian nào, có thể bên ly cà  phê lúc 5g sáng, một bữa trưa oi bức, trong một cơn say, cũng có thể một buổi tối thanh thản bên gia đình với ly bia ngọt lịm. Ký ức bùng lên khi tiễn đưa những người anh, người bạn,người em TNXP về nơi vĩnh hằng.

Tác giả chỉ quay lại những thước phim ngắn nhưng chân thật, dù không đầu không đuôi, nhớ đâu ghi đó. Thời gian dài và đã khá lâu.

Nếu các bạn đọc hết mà cảm nhận được có bóng dáng mình thoáng qua đâu đó, là người viết vui rồi.

Và theo quy luật, sai sót là điều không tránh khỏi.

Vậy thôi nha. Trung Võ.

Bài 01: Chuyện súng ống

Những ngày đầu năm 2017. Buồn nhiều hơn vui. Thôi thì kể lại chuyện xưa. Súng ống thời chúng tôi.

Khi tôi ở Vĩnh An, năm 1978 thì xếp trực tiếp của tôi là anh Sáu Nhã, còn anh Lê Thân thì hay đi công tác. Chúng tôi ở giữa rừng, phía ngoài là dòng sông La Ngà chảy xiết, phía trong là ấp Lý Lịch của người Châu Ro, trên thượng nguồn là thác Trau, Bà Hào, Cây Gáo. Còn nhà máy đường La Ngà thì ở đâu xa lắm. Ban ngày anh em làm công việc chuyên môn: Nấu ăn, bảo vệ, tuyên huấn, tổ chức, hậu cần, kế hoạch sản xuất, vân vân.. Ban đêm thì trực gác theo ca bên cạnh đống củi, lửa cháy bập bùng. Dù anh là ai, cấp bậc gì, trình độ nào thì cũng ôm AK gác 2 tiếng như anh em thôi. Đêm rừng se lạnh, áo đơn vị cấp không đủ ấm, phải nhờ đống lửa và thuốc Lào để cầm cự cho hết ca gác, nhất là vào dịp cuối năm, Nô en, Tết Tây,Tết ta thì nỗi nhớ nhà, nhớ đủ thứ càng thêm da diết và rừng như lạnh thêm. Một đêm anh Sáu Nhã (Đỗ văn Nguyên, Phân hiệu Phó Trường TNXDCSM TP) triệu tập tụi tôi đột xuất: Tỉnh và huyện báo là có Fulro và thổ phỉ từ Tây Nguyên và biên giới Miên xâm nhập, đơn vị mình phải phối hợp thực hiện. Thế là hôm sau hình thành 2 tổ của đơn vị, một tổ do anh Đoàn minh Cương phụ trách, tổ kia hình như do anh Cả Hoàng (Nguyễn văn Hoàng) có đầy đủ các anh Lê hữu Phước, Minh Thắng, Vũ Thắng, Hà Phước U và nhiều anh em nữa mà tôi không nhớ tên, có thêm vài học viên nồng cốt (anh Khiêm, anh Cường) là lính trước 75 cũng được huy động tham gia. Bây giờ thì các bạn không hình dung đâu: hai tiểu đội đằng đằng sát khí với M16, AK, M79, Carbine.. Riêng anh Đoàn minh Cương, cao lòng ngòng với cây tiểu liên Tiệp Khắc P63 đeo trước ngực. Phía địa phương có 2 đơn vị tham gia: một là hạt kiểm lâm Vĩnh An với súng ống đầy đủ do anh Hai Kiên (Sau này là Phó Giám Đốc Sở Nông Lâm Đồng Nai) chỉ huy. Hai là tiểu đội của Lâm Trường Vĩnh An,tiền thân là Trung Đoàn 5, tỉnh đội Đồng Nai,do anh Tám Tâm và anh Út Tiến dẫn đầu, tiểu đội có mang đại liên. Bốn cánh quân tiến vào rừng Mã Đà, Lý Lịch, Cây Gáo, Hiếu Liêm, sân bay Rang Rang theo kế hoạch hành quân vào bốn hướng như tỉnh đã quy định, đương nhiên cũng có mật khẩu và quy ước khi gặp đối phương. Sau hai ngày hai đêm, bốn cánh quân hội tụ về bến phà Vĩnh An mà không gặp Fulro nào (sau này nghe nói,kế hoạch bị lộ,họ đã qua biên giới Miên mà không vào Sông Bé, Đồng Nai). Gặp mặt ở bến phà, ai cũng bơ phờ nhưng vui. Chú Ba Vàng, Phó GĐ Lâm Trường (nguyên Trung Đoàn Phó) hạ lệnh bắn ăn mừng, thế là cây đại liên M30 của Mỹ ghếch nòng lên dốc bến phà, chỉa lên trời và khạc đạn. Xem ra những người đã qua trận mạc đều không quên súng ống. Chuyện này tôi kể theo ký ức đã gần 40 năm, có gì chưa đúng mong các bạn thông cảm và sửa đổi bổ sung.

(Đây là tin nhắn messenger của anh Đoàn Minh Cương sau khi tôi đăng bài trên fb.Ngày 3/1/2017.Hơn tháng sau Cương mất):

Hà Phuoc U và một số anh em bảo vệ trong nhóm của tôi, sau khi hành quân xong về đến dốc Lý Lịch, nghe lời anh em xúi dại, đã đồng ý cho Hà Phước U bắn thử vài quả M79, nhưng không nổ, luôn hối hận vì không biết sau này có ai gặp đạn này bị nỗ hoặc thương tật không, vì không biết là do đạn lép hay vì bắn gần qua, đạn quay chưa đủ vòng, nên nằm chờ nồ, báo hại cả đoàn cắt đường khác về doanh trại, bao nhiêu năm ở Vĩnh An rất hối hận và lo âu vì sự mềm lòng và nghe lời ham vui của đội bảo vệ để lại một hiễm hoạ cho dân trên rừng.

Bài 02: Xe cộ Vĩnh An

Những ngày tháng 3, kể tiếp chuyện đời xưa. Tặng bạn bè ở Vĩnh An.

Từ khi có chủ trương khai thác trắng rừng để xây dựng đập Thủy Điện Trị An thì nơi đây cũng có nhiều thay đổi. Trường TNXDCSM trước cũng như Trường Giáo Dục Lao Động Công Nông Nghiệp 2 sau này là một trong các đơn vị chủ lực được giao nhiệm vụ khai thác trắng (tất cả cỏ cây trên vùng lòng hồ phải được lấy lên, kể cả gốc cây lâu năm) để sau này đập thủy điện được vận hành tốt. Tụi tôi theo diện tích được giao, phải tổ chức nhiều đội, tổ khác nhau để làm nhiệm vụ. Lúc đó kêu bằng khai thác lâm sản, sau khi khai thác, giao hết cho ngành lâm nghiệp, thì TNXP được giữ lại 1 tỷ lệ củi gỗ để tự cân đối, có nghĩa là được bán ra thị trường bên ngoài, một phần sử dụng cho đơn vị, một phần giao nộp cấp trên. Công việc của tôi lúc đó là điều phối các đội khai thác để sản lượng đạt theo kế hoạch, ngoài ra phải lo làm các thủ tục giấy tờ, ngoại giao để chở phần lâm sản đơn vị được phép chở về Sài gòn bán. Nhờ vậy tôi cũng biết nhậu nhẹt lai rai với các đơn vị chung quanh: Hạt Kiểm Lâm, Lâm Trường Vĩnh An, Các công trường khai thác của Sở Lâm Nghiệp, của các Quận, của CA, của Quân Đội... Do vậy, một lần anh Nguyễn anh Tuấn kêu tôi: tôi cần về Lực Lượng họp mà không có xe, anh Tâm ra kiếm mượn chiếc xe. Tôi thì cũng khoái về Sài gòn sau cả tháng nên rất nhiệt tình. Tôi ra chỗ chú Chín Cao, tỉnh đội Long An đóng ở ngoài để mượn, ổng nói: xe thì có mà thằng Hoá lái xe tao cho về phép rồi, mày cứ lấy đi. Thế là tôi ung dung lái chiếc Mazda màu xanh, bảng số đỏ chở anh Tuấn và vài anh em về Sài gòn. Tới khoảng Trảng Bom, tôi thấy xe chạy không nổi, ra khói, nhảy xuống coi thì thấy 2 mâm xe trước nóng hổi.Tôi chạy vào nhà dân xin 2 xô nước tạt vào, thì ra bố thắng bị kẹt. Đợi 10 phút thì êm, lái về 922 luôn. Bỏ anh Tuấn xuống đó, tôi lái qua trường Bổ Túc Văn Hoá đường Ngô gia Tự, lên lớp học ngoắc xếp Cẩn Lê Công ra, chở đi một vòng rồi chở đi uống cà phê. Các bạn cứ bình tĩnh nghe chuyện thứ hai: Sau đó một thời gian ngắn, đơn vị tìm được một lóng gỗ sao lớn. Xếp Tuấn cho xẻ mỏng thành từng phách dài và kêu tôi đem bán. Trời ơi, các bạn biết gỗ sao thuộc nhóm 1, gỗ quý hiếm, thuộc danh mục nhà nước cấm, làm sao đem bán được dù giá rất cao. Một lần nữa, tôi ra nói với anh Hai Kiên (Phan trung Kiên) Hạt trưởng Kiểm Lâm: anh Hai ơi,tụi em đem gỗ sao này về tặng cho tỉnh đội Long An, họ cần để đóng ghe xuồng cho bộ đội. Thế là ảnh viết giấy phép, tôi mừng húm. Xếp Nguyễn anh Tuấn lại giao tôi áp tải về Long An, thôi thì chấp hành. Đường từ Vĩnh An về Long An xa lắc xa lơ, qua trạm Phú Túc rồi tới trạm Dầu Giây, rồi trạm Trảng Bom,r ồi trạm An Lạc. Về tới tỉnh đội Long An thì đã 10 giờ đêm, tôi trình giấy tờ thì vệ binh tỉnh đội cho vào (hồi đó kêu vậy), xe GMC của đơn vị chở gỗ chạy thẳng vào doanh trại của chú Chín Cao. Một chị hậu cần bước ra: mấy chú ăn cơm chưa, tui nấu cơm. Trời, mình đói gần chết mà giờ này bả nấu cơm biết chừng nào. Cùng đi có lái xe Trần sĩ Anh, tài vụ là Tư Được (mấy ông quại này sau này lưu lạc nơi đâu, không gặp). Tôi nói anh em, bây giờ đi kiếm gì ăn, đói quá. Mà tỉnh đội thì ở đường đi Mộc Hoá, ra chợ cũng rất xa, đi bằng gì. Tôi thấy gần đó có chiếc Volkswagen, bảng đỏ, leo vô lấy chùm chìa khoá của tôi, ngọ nguậy rồi xe cũng nổ máy. Tụi tôi leo vô lái ra cổng thì 2 ông vệ binh gác cổng đưa tay chào khí thế, ra chợ Tân An làm một bụng cơm rồi về lại ngủ. Sao này mới rõ, vệ binh thấy mình lái xe của xếp đâu dám chận hỏi.

P/S:

1/ Bài này tôi viết loằng ngoằng vì nhớ đâu viết đó. Các bạn Lê Công Cẩn, Hung Nguyen Van, hoặc anh em thấy sai sót thì góp ý.

2/Tôi riêng tặng anh bạn già Đông Thức Nguyễn, ngày mai thay khớp tốt đẹp. Thôi, đi ngủ đây, mai cày sớm.

Bài 03: Thơm mồm bổ phổi

Bữa nay cũng có chút chuyện vui, bạn bè còn nhớ tới mình. Kể tiếp chuyện TNXP.

Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện, thơm mồm bổ phổi diệt trùng lao. Hai câu này hổng biết của ai, và cũng hổng biết đúng sai, nhưng nếu đã qua TNXP từ 1990 trở về trước, thì đa số(nam) đều biết.

Riêng đối với tôi thì nhiều kỷ niệm,kể hầu vài chuyện cho vui:

Khoảng năm 80-81, tôi công tác tại Vĩnh An, Tân Phú, Đồng Nai. Các xếp của tôi lúc này là Nguyễn anh Tuấn, Lê văn Mùi, Huỳnh thị Sự. Là người phụ trách kế hoạch, tôi phải tìm cách để cải thiện đời sống đơn vị, vì nghèo và thiếu thốn quá. Nhiều lần, lãnh quân trang, tôi rủ anh em đem ra chợ đổi: Hai quần đùi đổi được 2 ly cà phê sữa và 2 điếu Samit, thế là huy hoàng lắm. Nghe chú Chín Cao, Trưởng Ban Doanh Trại tỉnh đội Long An, đóng gần đó nói: đất ở đây tốt, tụi bây về Bến Lức mua hom mía mít về trồng, rồi làm đường cát là chắc ăn. Xếp Nguyễn anh Tuấn giao tôi về Bến Lức mua hom mía. Mía mít đây là giống mía Comus, loại mới, năng suất cao. Tôi cùng Nguyễn văn Quốc Tài Vụ đi Long An lo việc này. Tụi tôi lặn lội vài tuần trong các ruộng mía của nông dân mới biết là thu mua hom mía chở đi phải có giấy phép của huyện? Trời đất, vậy là phải ghé UBND huyện Bến Lức, trình bày, năn nỉ thì những xe chở hom mía đầu tiên mới về tới Vĩnh An, với giấy phép đóng dấu đỏ đàng hoàng. Tụi tôi trồng, thu hoạch, chế biến ra đường cát vàng, rồi đường cát trắng ngon lành. Đơn vị không bán ra thị trường mà ký hợp đồng giao cho Imexco, đổi lấy sữa hộp, bia 33 đem bán ra ngoài, khỏe re. Tiếng đồn về mía Comus đã tới Lực Lượng và các đơn vị TNXP, thế là tôi dẫn anh Đỗ đình Hoà, PGĐ Nhị Xuân đi mua hom mía, sau này giống mía lên tới Tây Nguyên, trong đó có TĐ4 Dakmil.

Các bạn đừng nóng ruột, tui vô chuyện chính đây: Tôi ghiền thuốc lào thì anh em đều biết, lúc đó tôi chở Trần quốc Khánh (anh Trần quốc Sĩ), trợ lý Kế Hoạch về Bến Lức để lo xe Trần Sĩ Anh chở hom mía về Vĩnh An. Qua khỏi cầu Bến Lức định về Sài Gòn, trời mưa tầm tả, tôi chợt nhớ quán phở chân cầu của một gia đình gốc Bắc có điếu cày thuốc lào nên quay ngược lại, giữa cầu Bến Lức(cũ) có lót một số vỉ sắt, trơn trợt nên té lăn quay. Đầu gối trái của tôi lủng một đường dài, lòi mỡ trắng phếu thấy ớn. Tôi quay lại tìm trạm xá, họ xức thuốc và may vết thương lại. Khổ là cần số cong queo, đâu vô số được, tôi ráng đạp số 3 và chở Quốc Khánh về nhà an toàn trong lúc trời vẫn mưa.

Chưa xong, hôm sau chị Huỳnh thị Sự kêu tôi lái xe Jeep đi Hốc Môn dự đám cưới BS Võ văn Nhỏ, ông quại này là người sáng chế pha alcool với nước làm rượu nhậu đây (sau này là GĐ Bệnh Viện Hốc Môn). Biết tôi chân đau, nhiễm trùng nhưng xếp Sự vẫn kêu đi. Chân trái đạp am bay da (côn) liên tục nên tới Hốc Môn thì các chỉ may vết thương đã bung hết. Lại những ngày te tua ở Bệnh Viện ND Gia Định. Sau này trời lạnh, đầu gối trái đau nhức quá chừng.

Kể tiếp nghen, chuyện này thì thuốc Lào giúp ích thiệt sự:

Khoảng năm 1983, tôi được phân công đi Daknong, vườn mít Trần lệ Xuân, cầu Daktik. Khi công việc tạm xong tôi đi bộ 12km ra Thị Trấn Gia Nghĩa, đón xe đi Ban Mê Thuột. Nói cái này để các bạn nhớ, những năm đó xe đò Gia Nghĩa - Ban Mê mỗi tuần chỉ có 3 chuyến. Trên mui xe luôn có 2 bộ đội súng ống đầy đủ vì Fulro vẫn còn hoạt động. Tôi tới Ban Mê thì cô bạn gái đã đi công tác Huyện Cư MGar (chỗ này năm ngoái gởi tập cho anh Đông Thức Nguyễn nè), đành ngủ đêm tại cơ quan cô bạn, sáng ra cây số 3 đón xe lam đi CưMGar. Tới nơi thì người ta báo: chị đó đã đi xuống buôn Thượng cách đây 25km rồi. Sao đây ta, hổng lẽ về, thôi thì vác ba lô đi tiếp. Không có xe đò xe lam gì ráo, đành lội bộ, đường rừng âm u, không một bóng người. Cuốc bộ khoảng 10 cây số, cũng thấy đuối rồi, nghĩ bụng chắc thua. May sao, phía trước có một quán cóc, mừng quá ghé vô. Quán giữa rừng lèo tèo, không thấy bán gì, có hai ba người đang uống rượu, tôi nhìn thì thấy khớp quá vì đầu trọc, xâm trổ lung tung. Ông lớn tuổi kêu tôi vào ngồi, hỏi tôi đi đâu vô đây, tôi tình thiệt nói: tôi ở TNXP, nhớ người yêu quá đi kiếm thăm. Ổng nói: chú mày làm chén rượu rồi tính. Nhưng tôi địa thấy có điếu cày trên bàn, nên xin phép, tôi kéo liên tục 2 bi: rét ...rét,rót...rót, rồi phun đót ra rất điệu nghệ, bài bản. Sau đó tôi làm 2 ly rượu xây chừng. Sau vài ly, thì ổng hỏi (giọng Bắc): Chú mày nói là TNXP, có giấy tờ gì không. Dạ,thưa anh em đi vội quá nên kg kịp mang giấy tờ gì, em chỉ có giấy này, (đó là giấy cho phép tôi giữ súng). Ổng mời tôi vài ly nữa, rồi ngoắc tay kêu đệ tử: mày lấy máy cày đưa ông này vào buôn X. Vậy là tôi leo lên máy cày và đi 15 cây số vào gặp bạn gái, khỏe làm sao đâu.

Chuyện thuốc Lào thì dài lắm, kể sơ thôi. Các bạn nếu đọc nhiêu đây thì cũng mệt và chán rồi. Tôi có tật rất dỡ, diễn đạt kém nên phải kể đầu đuôi. Chúc bạn bè TNXP ngủ ngon.

Trung Võ.

Đón xem kỳ 2, sẽ đăng tiếp.


Hình minh họa lấy trong tập truyện của tác giả Trung Võ. Xin cám ơn tác giả.



CÁC TIN TỨC KHÁC :
NHÂN NGÀY MÙNG 10 THÁNG GIÊNG NHẮC VỀ VĂN HOÁ NAM BỘ - Sưu Tầm (2024-02-18)
MỘT SINH HOẠT NGÀY MÙNG 5 TẾT GIÁP THÌN – Trung Trí (2024-02-14)
ĐƯỜNG BIÊN GIỚI XUYÊN RỪNG NHUM – Nguyễn Văn Nghĩa (2023-12-01)
TƯỞNG NHỚ ĐỒNG CHÍ ÔNG VĂN CHIẾN (Cựu TNXP, nhà thơ Nam Thiên) – Trung Trí. (2023-09-30)
NHỮNG KỶ NIỆM VỚI ĐOÀN XUÂN HẢI & TÔI - TRUNG TRÍ. (2023-09-15)
MỘT BÀI THI TUYỂN KỲ LẠ ! – Sưu tầm (2023-05-22)
CHUYỆN THƠ VUI THƯ GIÃN CHỦ NHẬT - Trung Trí (2023-05-21)
ĐÓ LÀ SƠN NAM! - Trích Hồi ký của nhà báo Lê Phú Khải (2023-05-02)
MỘT CUỘC HÀNH QUÂN CHỚP NHOÁNG VỀ LẠI CHIẾN TRƯỜNG XƯA – CAMPUCHIA – Trung Trí (2023-03-19)
THƠ TNXP: NHÀ EM TRÊN CAO NGUYÊN - ANH VẪN MƠ THẤY EM. (2023-03-09)

web counter
web counter
  Bản quyền thuộc Câu lạc bộ Cựu TNXP TP.HCM
  Địa chỉ: 760 lầu 2, Trần Hưng Đạo, Phường 7, Quận 5, TP.HCM

Phát triển web:    Đông Nam Á